Bỗng nhiên Phương cảm thấy hảo cảm và có chút thương xót với cô gái kia. Chắc là cuộc sống của cô ấy cũng không phải dễ dàng gì.
“Chị ấy không còn cha mẹ hả anh”
“Còn ba, nhưng mẹ thì mất hồi cô ấy 6 tuổi. Rồi ba lại lấy vợ mới cho nên đưa cô ấy vào cô nhi viện”
Giọng Triết hơi nghẹn lại khi nói về hoàn cảnh của Hân, đời này anh sẽ bù đắp tất cả những gì cô ấy thiếu thốn trong quá khứ.
“Không hiểu sao em thấy chị ấy rất quen, chắc chắn là em gặp ở đâu rồi. Anh biết mà, IQ và EQ của em đều vượt trội đấy”
“Vâng tôi biết rồi cô ạ”
"Hôm nay hai người ở đây đi, tối nay em qua nhà bạn trai đi du lịch không tiếp anh chị được. Xe em còn một chiếc để trong gara anh chị cứ dùng thoải mái, cuối tuần mới về"
"Thấy trai mà bỏ cả anh chị sao"
"Chỉ sợ ở nhà làm bóng đèn của hai người thôi"
Triết cười, bước nhanh lại ôm cô gái của anh vào lòng. Đúng là gió man mát như thế này hạnh phúc nhất là ôm người yêu.
"Mình đi chơi nhé"
Hân cười tươi ôm cổ anh gật đầu. Triết cúi xuống quấn lấy môi cô, nụ hôn đậm tình dây dưa nóng ấm nồng nhiệt. Dường như không gian chỉ còn mỗi hai người họ.
"Trời ơi tôi xin hai người, tôi còn sống đây này"
Mặt Hân đỏ như quả cà chua, vội vàng đẩy Triết ra. Anh cười nhìn đôi môi sưng mọng của cô, thật sự muốn cô ở đây ngay lập tức. Nhưng mà không được rồi, còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-tuong-vi/1405151/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.