Chương trước
Chương sau
Nó vẫn im lặng nhìn Nhật Hạ

-chị đang hóng gió sao_NH nhẹ nhàng hỏi nở 1 nụ cười thân thiện

-ùm

-chị ghét em sao

-không

-vậy từ nay chị hãy ghét em đi_giọng nói đều đều rồi khuất hẳn, nó chưa hiểu hết được ý nghĩa trong câu nói đó, ngồi 1 lúc trở về trời cũng khá tối rồi.

Nó về lại chỗ tập trung lều đã được dựng cả rồi định nhấc đt gọi Jan thì Jan đã chạy tới

-mày đi đâu vậy tao tìm mày cả buổi_Jan phụng phịu hờn dỗi nhìn nó

-tao đi hóng gió chút thôi

-ùm, thôi ra tập trung đi đồ ăn chuẩn bị hết rồi

Nói rồi Jan kéo nó đi, buổi ngoại khóa ấm cúng với số học sinh của khối 10 khá đông. ở chính giữa đống củi được chất đầy 1 số học sinh nam đổ thêm vào 1 chút dầu hỏa rồi châm lửa, buổi tối học sinh vui đùa cả thầy cô cũng tham gia, có 1 số dân làng gần đó cũng góp mặt dạy cho tụi nó nhảy điệu múa của dân tộc ở đây khi diễn ra lễ hội bên đống lửa.

Không khí vui vẻ vẫn tiếp tục cho đến khi cô Liên cầm chiếc loa phóng thanh (phải dùng cái này hsinh mới nghe :)) )

-để thay đổi không khí mời 2 em đạt giải công chúa và hoàng tử băng lên hát tặng mọi người, các em thấy sao_cô Liên vui vẻ nói làm nó giật mình, nhíu mày nhìn hắn hắn cũng không nói gì nhưng trong lòng cũng vui vì được hát cùng nó, ở buổi Angle hắn đã rất chăm chú xem nó biểu diên bài “bèo dạt mây trôi”

Bộp!!! bộp!!! học sinh đồng loạt vỗ tay ủng hộ

Nó đành ngậm ngùi bước lên, hắn cầm theo chiếc guitar lấy từ chỗ cô Liên lên

-anh biết chơi bài “She Neva Knows” chứ_nó nói nhỏ đủ để 2 đứa nghe, hắn gật đầu vậy là tiếng đàn dần dần vang lên hắn đọc rap trước:

“Đã qua 1 thời gian dài, kể từ khi tôi và cô ấy…cách xa nhau

Nhưng tôi không dám chắc, từ bây giờ cho đến mãi sau này đi nữa

Em sẽ yêu ai…hơn tôi…!

Can U feel, can U feel, feel…feel…feel me…me…me…

Có nước mắt đã thôi không rơi nữa

Có những vết đau rồi cũng đã lành

Mình phải xa nhau tìm cuộc sống riêng dù anh biết

Ai cũng phải lớn lên thôi nhưng anh vẫn luôn tương tư

Về ngày đầu mới biết yêu cùng 1 chút giận hờn

Và ngày cuối lúc em khóc trên đôi vai anh rồi bỏ đi

Anh đưa tay giữ lấy những nắm tro tàn em bỏ lại phía mặt trời

Có lẽ em đang ở nơi đâu cũng buồn vu vơ

Nhưng phía sau hạnh phúc kia là gì, khi em đang cố

Tìm lại những thứ đã qua, quá lâu rồi

(Sao đây khi em không thể yêu ai)”

Giọng rap ấm áp vang lên rồi tiếp theo tới nó, nó cũng yêu rap tất nhiên khả năng của nó ai cũng phải tán thưởng. chất giọng trong veo sáng cao vút khi rap nó lại trở nên khác biệt gây ấn tượng, không còn vẻ yếu mềm truyền cảm như “bèo dạt mây trôi” nhưng vẫn kém phần da diết sâu sắc

[i]“Becuz She Neva Knows

Vì cuộc sống luôn thay màu

Nhưng đâu ai biết sẽ có 1 ngày

Mọi cảm xúc từ trái tim em vụt tắt

Ai đó mang, mang đi hết rung động trong em giờ, đã biến tan

(Sao đây khi em không thể yêu ai)

Becuz Nobody Know

Mình lùi lại 1 bước để em đi

Nhưng em đâu biết đã có 1 người

Cùng vòng tay ghì chắc em hơn bao giờ hết

Ai đã buông, khi cơn bão sau cùng đến vội vàng, cuốn đi rồi

(Sao đây khi em không thế yêu ai)”

Từng lời hát như chưa đựng tâm sự của nó, nó mang hết cảm xúc dồn hết vào đây, đó cũng là lí do nó chọn bài hát này...Nhưng giờ không chỉ nó và hắn song ca nữa Khánh cũng góp mặt với sáng tạo dùng chiếc guitar khác gõ lên thành tạo tiếng trống, rồi cậu cũng hát không chỉ cậu mà cả Jan

“She Neva Knows… Ooh ooh…Em không thể yêu ai

She Neva, She Neva…She Neva Eva…Eva…Eva…Eva!

She Neva Knows…She Neva Knows…She Neva, She Neva…Eva…Eva…E va…E con đường đó mang em quá xa

Em cũng không thể nào nhắm mắt cứ đi đến hết, hay quay về

Để tránh xa những ngày mai tới, thì dừng lại em nhé

Just a minute, think about us and…

Nhận ra vì sao đây khi em không thể yêu ai

Khi đôi bàn tay nhẹ lên giữ bao nhiêu tro tàn bay, phía mặt trời

Anh đi tìm em, anh đi tìm lại mình khi cơn bão sau cùng lạnh lùng cuốn trôi

“Baby I Know”, “No, Just Me” chỉ mình anh biết em không thể yêu ai”

[/i]

Giọng hát mạnh mẽ dứt khoát kết hợp với ngọt ngào truyền cảm là những gì cảm nhận được khi cả 4 cất tiếng

“Cho anh thêm day dứt sau với những điều luôn tồn tại mãi mãi

Bước chân giờ đây không đưa em đi đến nơi

Vùng trời hạnh phúc như em đã nói khi buông tay

Vì em chưa quên?

Hay đang cố gắng giữ cho riêng mình 1 phần nào để tìm về góc tối đó

Nơi đôi mắt em hướng về ai…ai…ai?

Please don’t give me a LIE…

Ooh ooh…Em không thể yêu ai

Can U feel, can U feel, feel…feel…feel me…me…me…”

Bầu không khí như ngưng đọng lại như nỗi buồn trong bài hát này, nó cùng Jan cúi đầu chào rồi cùng nhua bước ra khỏi đó để lại 2 chàng nhà ta ngẩn người với 1 nỗi buồn.

Bộp!!! bộp!!!!! sự kết hợp tuyệt diệu của những thiên thần.

Trong khi đó Quỳnh đang giận tím mặt “các người đợi đó”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.