vậy biết tìm ở đâu_hắn thắc mắc
-không cần đâu nó đã để đt lại chắc là muốn tự mình tìm hiểu ai muốn hại nó rồi_Quân lên tiếng
-đúng vậy, cứ chờ đi chắc cô chú Tuấn Ngọc đang rất sock với tin trên báo này biết làm sao đây_Jan nói
-cái này khó đây phải bắt người tung tin gửi ảnh ra ánh sáng không thì cũng hết cách
Key ngồi trước laptop đăm chiêu làm gì đó
-Key làm gì vậy_Khánh nhìn Key khó hiểu
Key mỉm cười quay máy tính lại cho mọi người xem, Key đã gỡ bài báo sáng nay xuống đề nghị gởi đơn kiện lên tòa báo vì sự việc không có thật ảnh hưởng tới danh sự nhân phẩm của người khác.
-ồ, sao cậu có thể làm được vậy_Jan bất ngờ trước những gì Key làm được
-đừng quên tôi là ai
-thôi ngồi đây cũng không phải cách làm gì đi chứ_Khánh nhìn từng người một rồi họ bắt đầu bàn luận to nhỏ (t.g không nghe được)
*chỗ nó:
Từ nhà hắn về, nó đi dạo một chút không ngờ từ đâu có vài bóng người bịt miệng nó bằng khăn tẩm thuốc mê. Với vài năm sử dụng thuốc ngủ liều mạnh của nó chút đó thuốc mê cũng chẳng hề hấn gì
Nó cười nhạt giả vờ nhắm mắt xem chuyện gì sẽ đến và ai là người muốn hại nó “giệt cỏ phải giệt tận gốc trừ mối tai họa sau này” trước khi bị mang đi nó bỏ đt và áo hắn lại chắc chắn rằng bọn hắn sẽ hiểu và không làm cho chuyện.
Sau đó nó được đưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-se-ngung-roi/3069414/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.