Sáng hôm sau, Khánh vào viện sớm đã cãi nhau chí chóe với Jan ồn ào quá nó bỏ ra ngoài hít thở không khí trong lành. Nó vừa đi thì Hân gõ cửa bước vào.Hân cười tươi
-mình đến thăm bạn và Ji_Jan cười tươi nhận lấy giỏ trái cây, không ngó ngàng gì đến Khánh làm anh khó chịu vô cùng(lí do gì đây :3)
Hân lướt mắt khắp phòng tìm xem nó ở đâu
-mà Ji đâu rồi_Hân thắc mắc, mặt Jan xụ xuống Hân đến là vì Ji chứ không phải quan tâm cô, là vì cô quá ảo tưởng rồi gượng cười
-Ji ra ngoài rồi chắc đang trên sân thượng, bạn lên đi_mắt Jan ươn ướt, nhìn dáng Hân chạy đến chỗ nó. Nằm xuống nhắm mắt lại, 1 dòng nước mắt chảy ra. Khánh nhìn thấy hết, mặc dù trong lòng rất khó chịu muốn ôm Jan vào lòng nhưng chợt thấy mình chẳng là gì với người ta. Cười nhạt bỏ ra ngoài đến bar
-mày đang làm cái trò gì thế_Quân và hắn giận giữ giật ngay chai rượu nặng Khánh đang tu, nhìn 3 đứa con gái õng ẹo mơn trớn vuốt ve người cậu ta hắn trừng mắt chứa đầy sát khí “cút đi, chết thì đừng hỏi tại sao”
-mặc kệ tao, cho tao uống_Quân túm cổ áo Khánh rồi cho cậu ta một đấm xịt cả máu mũi, hắn ngăn kịp nếu không Khánh phải nằm viện cùng nó và Jan rồi.Lửa giận phừng phừng bỏ đi, ai nhìn thấy mặt cũng tái xanh động vào Quân bây giờ chỉ có nước đi gặp tổ tiên sớm.Hắn vẫn là người bình tĩnh nhất, hắn đủ hiểu phải là chuyện quan trọng lắm Khánh mới trở nên như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-se-ngung-roi/109325/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.