Bước đến cửa phòng hiệu trưởng, nó gõ cửa mãi không ai mở nên tự vào luôn (tự nhiên như ỡ nhà :3). Nhìn một lượt chẳng thấy ai trong phòng dịnh bước ra bỗng có tiếng gọi
-Ji hả, vào đi cháu_bác Thịnh từ ngoài hành lang bước vào(bác họ nó làm hiệu trưởng)
Nó còn chưa kịp nói câu nào bác Thịnh đã tuôn một tràng
-Cháu về khi nào thế, ba mẹ có khỏe không, cái Jan không đi với cháu à,...
-Chà!!! lớn quá rồi, càng lớn càng xinh #^%$$^%
Nó choáng, hét ầm lên
-STOP
hix hix tiếng sụt sùi của bác nó, lớn rồi mà hơi tí là khóc nhưng chỉ như thế này khi gặp nó thôi :))
-cháu học lớp 10a1 đúng không?_nó hỏi. Bác gật đầu thế là nó quay người đóng cửa đi luôn. trước khi ra nó còn nhắc lí lịch của nó nhớ giữ kín
Nó đi rồi bác Thịnh mới mỉm cười hài lòng trở về với dáng vẻ nghiêm túc điềm đạm thường ngày, cháu gái ta lớn quá rồi nhỉ mỉm cười khó hiểu...
Cầm trên tay bản đồ của trường nó bắt đầu đi tìm phòng học nó, cũng dễ tìm vì khối 10a nằm trên tầng 2. Nó vừa tìm được phòng 10a1 cũng là lúc tiếng chuông vào học bắt đầu vang lên, trường nó vào học lúc 8h30 đến 11h ăn trưa rồi tiếng tục ca học chiều. Nó đang mơ màng nhớ đến lời nhõ Jan hồi sáng giới thiệu thỳ tiếng cô giáo Liên cất lên
-Em vào lớp đi
Nó bước vào lớp vẫn không hề quan tâm, phải nói rằng lớp 10a1 toàn nhân tài chỉ số IQ phải từ 180 trở lên nhưng chẵng ai quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-se-ngung-roi/109317/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.