Quinn đưa cho Du Mộc một thứ để bịt mũi, anh ta cũng bịt một thứ kín nửa mặt dưới rồi nói:
" Khói độc này chỉ bay trên không trung trong khoảng năm phút, sau năm phút nó sẽ tự tan dần rồi biến mất, thời gian như vậy có đủ không? "
Du Mộc nhếch miệng cười: " Thừa rồi đó "
Du Mộc nói xong liền bắt đầu hành động, cô lấy từ trong người vũ khí thứ hai ra. Du Mộc ngoài chiếc vòng cổ ra, tổng có ba vũ khí mà cô chuẩn bị, từ lúc đột nhập vào nơi này tới giờ. Du Mộc chỉ dùng duy nhất vũ khí đầu tiên đó là chiếc ống tre thổi bắn ra kim châm, vũ khí thứ hai của cô chính là một lọ nhựa nhỏ bằng nắm đấm, bên trong lọ nhựa có rất nhiều những viên màu đen tròn và nhỏ xíu như hạt đỗ, có một vài viên thì lớn như hạt nhãn.
Tiếp theo Du Mộc lại mang ra một vũ khí thứ ba, thứ này cũng không to lắm, trông nó giống như một khẩu súng lục… nhưng lại không giống một khẩu súng. Bởi vì nòng súng có tận bốn nòng nhỏ, đây chính là súng mưa đạn mà Du Mộc tự chế tạo.
Loại súng này của Du Mộc bắn không tạo âm thanh và độ bắn giật cũng khá mạnh. Mỗi một nòng súng đều được bắn ra hai viên đạn cùng một lúc, bốn nòng thì bắn một phát tám viên đạn liền bay ra.
Đã vậy ngoại trừ chỗ cầm tay và chỗ bóp cò nhìn giống một chiếc súng lục bình thường, nhưng đầu súng lại có bốn nòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-duoi-con-mua-tinh-yeu-va-thu-han/3053804/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.