Chương trước
Chương sau
Lộ Du Mộc dù gì cũng không phải là không thể ở cạnh hắn, nửa năm ở cạnh hắn, đối với cô Doãn Cung là một người bạn, một đối tác có lợi, mặc dù nhiều lần hắn hay bắt ép cô làm theo ý hắn. Lúc đó Du Mộc không suy nghĩ nhiều, cô nghĩ đơn giản Doãn Cung là một tên chiếm hữu cao nên mới như vậy.

Bây giờ khi Du Mộc quyết định rời xa Doãn Cung, trong lòng cô lại khó chịu, có chút không nỡ, cô cũng không biết mình đang lo sợ điều gì? Bỏ đi một người bạn tốt sao? Chắc chắn không phải, hắn độc ác như vậy, làm sai liền bị giết, làm gì có chuyện bạn tốt hay không tốt. Sợ bỏ mất một đối tác có lợi sao?... Hay cô đối với Doãn Cung lại tồn tại thứ tình cảm nào rồi.

Du Mộc thật sự không nhận ra bản thân hiện giờ đang muốn gì? Cô cũng không biết tại sao mình lại muốn rời xa Lục Doãn Cung, hình như cô sợ rằng sẽ có chuyện tương tự giống chuyện năm trước sẽ xảy ra một lần nữa, nhưng Du Mộc đâu còn người thân, cô không còn gì để mất mát cả.

Hắn nói cô muốn rời xa hắn? Đúng! cô chính là đang muốn như vậy, hắn nói cô muốn chấm dứt! Không sai, cô và hắn đâu có là gì của nhau mà lại được gọi là chấm dứt? Du Mộc dù bảo toàn tính mạng nhưng nếu muốn thật sự không liên quan tới hắn nữa thì nhất định phải nói ra ngay bây giờ:

" Đơn giản chỉ là tôi không còn muốn liên quan tới anh nữa "

Lục Doãn Cung sắc mặt âm u, tối sầm lại: " Ha! Lộ Du Mộc, em tưởng muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao? Đâu có dễ dàng như vậy, em đừng tưởng năm đó tôi không biết em tiếp cận tôi vì lý do gì. Nếu không phải tôi cố ý bỏ qua tất cả thì em nghĩ bây giờ em có thể ngồi đây nói chuyện được với tôi sao? Lợi dụng tôi xong liền vứt bỏ sao? Tôi nói cho em biết! Nếu em dám rời khỏi tôi, tôi sẽ khiến em chết trong tay tôi, dù em có làm ma cũng phải làm ma của tôi. Kiếp này động đến tôi, em đừng hòng chạy thoát! "

Du mộc nghe xong bất giác run rẩy, từng câu từng chữ cô nghe một từ cũng không để lọt ra ngoài, tất cả lời hắn nói đều là sự thật. Du Mộc tưởng năm đó hắn không biết cô tiếp cận hắn vì lý do gì? Ai ngờ hắn lại biết rõ mồn một mà lại không chịu nói ra. Hại cô bây giờ muốn rời khỏi hắn có khác nào lên trời hái sao. Nghĩ lại thì lúc đó Du Mộc cô đâu có lợi dụng được hắn, rõ ràng là hắn lợi dụng cô mới đúng chứ.

Lục Doãn Cung hắn nói được chắc chắn sẽ làm được, cô mà rời khỏi hắn, dù có giết chết cô, dù làm ma thì hắn cũng giam giữ cô ở bên cạnh. Quá đáng sợ rồi! Như vậy có nghĩa là… cả đời này Du Mộc cô sẽ bị ràng buộc bởi Lục Doãn Cung. Trốn thoát khỏi hắn là một điều không được phép nghĩ tới.

Cả căn phòng chỉ có mỗi cô và hắn, Du Mộc thật sự cảm nhận được cái chết lạnh lẽo của bản thân mà hắn sắp ban cho.

Lục Doãn Cung nói những thứ đáng sợ như vậy, Du Mộc đâu còn gì để nói, chính xác hơn thì Doãn Cung đang chặn đứng đường thoát của cô còn gì? Du Mộc dù có mở lời cũng không nói được câu gì vì rõ ràng là những lời của hắn đều đang có tính uy hiếp. Du Mộc dám chống đối, hắn đảm bảo sẽ khiến cô mất đi đôi chân đó.

...***...

Ma Cao - Trung Quốc

Khách sạn Ma Cao thật ra là một sòng bài, được coi là một sòng bài hợp pháp ở Trung Quốc. Nơi này hội tụ đầy đủ thể loại người, nhiều thế lực lớn, những ông trùm băng đảng khét tiếng, các thiếu gia trẻ tuổi giàu có, những liên bang lớn bé trên thế giới đều có mặt ở nơi này.

Nơi đây được bố trí phong thủy bùa ngải, nó là một điểm du lịch, một điểm tiêu tiền, là một nơi giải trí xa đoạ khó lòng kiềm chế. Vào rồi chỉ khi đốt hết tiền thì mới quay ra, những ai tò mò vào lần một thì chắc chắn sẽ vào lần hai. Có thể gọi nơi này là địa ngục trần gian, cũng có thể gọi là thiên đường của các quý tộc, và cũng có thể gọi nó là thành phố tội lỗi không bao giờ ngủ, đây là một thủ đô giải trí thế giới nổi tiếng với các khu nghỉ dưỡng sòng bài xa xỉ hoa mắt bậc nhất thế giới.



Các sòng bài đều như một cung điện nguy nga, tráng lệ, là một nơi cực kì ồn ào náo nhiệt, bên trong là một khung cảnh xa hoa đẹp mắt, nội thất trang trí vô cùng lộng lẫy. Bên trong đều là tiếng nhạc, tiếng nói chuyện, và đặc biệt mà tiếng máy chơi bạc thi thoảng lại choeng lên ầm ĩ, báo hiệu một khách đã ấn máy đánh bài. Có rất nhiều người chỉ ngồi xem, rồi già, trẻ, trai gái,... sau đó đều không cưỡng lại được việc muốn thử một lần đánh bạc. Tất cả hành động diễn ra trong sòng bài đều lọt vào hệ thống camera khủng, trên sân khấu những show diễn uốn lượn đầy khiêu gợi khiến ai cũng chen lấn nhau mà chú tâm vào những sắc đẹp của các mỹ nữ trên đó.

Đó là một sòng bạc xa xỉ xa hoa nhất, tất cả đều vượt xa Las Vegas của Mỹ và trở thành thủ phủ casino mới nhất của thế giới.

Tên người sở hữu tất cả sòng bài Ma Cao này là Owen, chính xác hơn thì Owen chỉ là một biệt danh, không ai biết được tên thật của hắn và cả mặt mũi ra sao? Cũng không ai thấy hắn xuất hiện bao giờ. Hắn chưa từng xuất hiện, giống như một người chưa từng tồn tại.

Trước giờ Ma Cao đều được hoạt động dưới sự quản lý của Cao Ảnh Quân, nhưng tên người sở hữu lại là Owen mà Cao Ảnh Quân không có biệt danh đó. Người chơi giỏi nhất và đứng đầu tất cả các trò chơi đánh bạc trong sòng bài Ma Cao là Lục Doãn Cung, lên Lục Doãn Cung mỗi khi tới đó luôn được chào đón và phục vụ tận tình.

Mười hai giờ đêm tại Ma Cao.

Ma Cao vào ban đêm đúng là đẹp nhất, lỗng lẫy, sáng rực, nổi bật nhất Trung Quốc.

Mục tiêu tối nay của Lục Doãn Cung là ở đây, Thuỵ Nhan đi với hắn và đương nhiên không thể vắng mặt Lộ Du Mộc. Ngục Tửu thì được giao một nhiệm vụ bí mật ở cùng địa điểm đó vậy nên chuyện xử lý băng đảng bị lục đục ở HongKong mới để Lập Chiêu đi xử lý thay. Lập Chiêu mặc dù chỉ là một bác sĩ riêng của hắn nhưng cũng là người xử lý cả những chuyện lớn nhỏ trong hắc đạo mà hắn giao cho.

Trong một căn phòng tối, đèn phòng đã được tắt, chỉ còn lại những ánh sáng đủ màu sắc của quả cầu lập loè di chuyển chiếu khắp nơi. Gương mặt hai người đàn ông nửa khuất trong bóng tối, nửa lộ ra ánh sáng. Bọn họ ngồi đối diện nhau, chia làm hai phe. Bên người đàn ông này có khoảng mười người, bên người đàn ông kia có khoảng năm mươi người. Hai bên đều lộ ra sát khí dày đặc, lấn áp cả căn phòng. Thậm chí sát khí của bọn họ còn âm u giày đặc hơn cả bóng tối trong căn phòng.

Tới khi những quả cầu chiếu đủ sắc màu tắt hẳn đi thì bấy giờ bóng đèn của căn phòng rộng lớn đó mới được bật lên. Lúc đó mới có thể nhìn rõ được hai nhóm người đối diện nhau.

Hai phe đối địch đó một bên người ngồi trên ghế chính là Lục Doãn Cung, bên phải hắn là Lộ Du Mộc đứng, bên trái hắn là Thụy Nhan. Đằng sau ba người họ là khoảng chục người đàn ông mặc vest, đeo kính trông giống đám vệ sĩ.

Bên đối diện Lục Doãn Cung là một người đàn ông chạc tuổi năm mươi, người mà mọi người hay gọi ông ta là "Vua", sau lưng ông ta là khoảng năm mươi tên vệ sĩ. Đứng cạnh ông ta là một người đàn ông tuổi trung niên.

Và người thứ ba… cũng chính là người cuối cùng ngồi đối diện hai bọn họ chính là Cao Ảnh Quân, người quản lý sòng bài Ma Cao này.

~Nhạc Tử~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.