Tôi ngây ngốc ngồi đó, nhìn miệng bà nội mở ra rồi khép lại, nói ra những lời lạnh như băng.
Tôi rất rõ, trong gia đình này, luôn là bà nội làm chủ.
Mẹ thì nhu nhược hồ đồ, em trai em gái còn nhỏ dại, chỉ có bà nội, trải qua những thăng trầm của năm tháng lắng động, trở nên cơ trí thông suốt.
Tôi nhìn bà không do dự đổ nước bẩn lên người tôi, trong lòng đã trở nên tê liệt.
Thì ra, khi vứt bỏ tôi, bà nội cũng quyết đoán như vậy…
Thì ra, tôi chỉ là phân chuột trong gia đình này, là một con chuột qua đường bị mọi người chửi mắng…
Tôi đột nhiên nghĩ, nếu không có tai họa lần này, khi tôi kiếm đủ tiền, khi tuổi già sức yếu, liệu trong gia đình này còn chỗ cho tôi dung thân hay không?
Nhìn thấy hai người đến gần, Cao Lạc Khiêm vẫn không dừng lại, cau mày nói với bà nội:
“Không phải cháu kiêu ngạo, mà là cô con gái lớn của quý phủ quá không tự trọng, có liên quan rất lớn đến sự giáo dục của quý phủ.”
Nụ cười của bà nội lập tức cứng lại, mẹ vội vàng hòa giải: “Aiz, cậu là cậu ấm cao quý, làm sao hiểu được nỗi khổ của những người thường nhỏ bé như chúng tôi.”
Cao Lạc Khiêm không hài lòng: “Điều này có liên quan gì đến gia cảnh? Dù gia cảnh có kém, chỉ cần lòng mang lý tưởng, vẫn sẽ không sa đọa rơi vào hư vinh.”
Nụ cười của bà nội đã nhạt dần, chỉ còn cố gắng hết sức duy trì mà thôi.
Minh Tuệ thấy vậy có chút sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-cua-vu-nu-thoi-dan-quoc/5212414/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.