Mưa cứ rơi nặng trịch xuống mái tôn kêu lớn. Trên nóc có vài chỗ bị dột nên mưa rơi xuống nền bắn bụi lên khắp nơi. Hai tên áo đen nằm im, lạnh ngắt trên nền đất, kiếp con người kết thúc nên buồn hay nên vui, khi mà sống giữa thế giới nhiều khổ đau hơn hạnh phúc. Có lẽ kết thúc là giải thoát, nhưng đó là con đường và sự lựa chọn tồi tệ nhất cho những ai chán ngán cuộc sống. Vì dù có khổ sở đến đâu chăng nữa, được sống đã là một hạnh phúc.
Nhưng hai tên ấy nào có muốn chết, chỉ vì bọn hắn làm nơi xả giận cho Hạ Băng mà thôi. Và Yun cũng thế, nó cũng chỉ là một người bị hại, một thú vui tiêu khiển của Hạ Băng – một đứa con gái khao khát chiếm hữu.
Nếu lúc bị hai tên ấy tranh giành và chuẩn bị làm chuyện đồi bại Yun đã sợ hãi thì lúc này đây, khi hai con người ấy bất di bất dịch, linh hồn được trở về vô hình trong vũ trụ bao la thì nó còn thấy sợ hơn gấp trăm ngàn lần. Cho dù có hung tợn hay mạnh mẽ đến đâu, sinh linh con người vẫn quá nhỏ bé và mong manh trước vạn vật. Tính mạnh nó giờ đây cũng trong tình trạng như họ thôi.
Mưa rất lạnh, máu rất tanh nhưng sự cô đơn còn đáng sợ hơn những điều ấy nhiều lần. Đâu đó trong sâu thẳm con tim đang gào thét những cái tên nghẹn ngào, nhớ, yêu và hi vọng. Có một ai đó nó đã, đang và sẽ yêu đến mãi mãi. Giữa lúc em bộn bề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-cua-mua/1882797/chuong-52.html