_Chính tôi đã làm cô bé mất ba, tôi…- cậu chưa kịp nói tiếp vì quá bất ngờ….nó…nó đang vòng tay ôm lấy cậu từ phía sau, nhịp thở chưa đều của nó cậu cảm nhận được, hơi thở ấm áp lúc nhanh lúc chậm phả vào tấm lưng rộng lớn, cậu thấy mình nhẹ nhõm đi phần nào, đôi bàn tay thả lõng, buông lơi…bất lực, sự dằn vặt như những móng vuốt sắc nhọn đang cào xé tâm hồn cậu, cơn đau cứ dồn dập, nhức nhối…
Thấy cậu đã bình tĩnh hơn, nó nới lỏng vòng tay, đứng trước mặt cậu, nó nhìn sâu vào đôi mắt nâu, đôi mắt đó đang long lên giận dữ trách bản thân sao quá yếu đuối.
_Không cần phải giả vờ mạnh mẽ bởi ai cũng có lúc là trẻ con.
Đôi bàn tay trắng mịn, từng ngón tay thon đang đưa lên, đặt vào tim cậu, nó nhìn vào nơi ấy, giọng nói nhẹ nhàng cứ như đang nhìn rõ bên trong.
_ Anh có nghe thấy nó đang khóc không, tâm hồn, lương tâm của anh, nếu muốn, anh hãy khóc cùng nó.- nó nhướng mắt nhè nhẹ, môi cong lên như khuyến khích.
Trái tim cậu từ lúc nó đặt tay vào dịu nhẹ hẳn đi, ngọn lửa lớn rạo rực nhẹ dần, nhẹ dần rồi tắt ngúm, tuy vẫn còn nhựng bụi than hung hung khói, mấy dây thần kinh nãy giờ căng lên như dây đàn cũng giãn ra, bàn tay nhỏ xinh ấy mang đến trái tim cậu một điều kì diệu, giống một cơn gió lạnh, một cơn mưa mát mẻ.
Nó ngồi bệt xuống thảm cỏ xanh, duỗi thẳng chân sảng khoái, ngắt vài bông hoa trắng lắc nhẹ cho nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-cua-mua/1882757/chuong-12.html