Đan mơ hồ lui về phía sau, cảm giác tất cả niềm tin bấy lâu nay bỗng chốc trở nên vụn vỡ. Đan không biết giờ đây mình nên tin vào ai, vào điều gì nữa, bởi tất cả những điều cô chưa bao giờ đặt nghi vấn nay lại trở thành những sự thật phũ phàng, khiến tất cả mọi điều bình yên trong cuộc sống của cô trở nên hoảng loạn, mất phương hướng. Nhìn hết những người đang hiện diện trong căn phòng, ánh mắt Đan như dại hẳn đi, mơ hồ như đang ở tận nơi nào xa lắm. – Vâng, đó là sự thật, là sự thật…
Cô xoay người bước đi, chân nọ quàng vào chân kia, rồi bất chợt đổ người xuống nền đất, đột ngột như một con rối bị cắt hết dây. Huy đưa tay đỡ lấy Đan rồi ôm sát vào ngực mình.
_ Em mệt quá, Huy à! Thật sự rất mệt. Xin lỗi, có lẽ em không giữ được lời hứa với anh rồi. Giờ em chỉ muốn ngủ thôi. Cứ ôm em thế này nhé, em muốn được ngủ trong vòng tay anh. – Phòng tuyến lí trí cuối cùng cũng bị phá vỡ, Đan thì thào rồi khép mắt, giọt nước trong suốt tích tụ bao ngày qua rốt cục cũng đã tuôn rơi, trượt khỏi khóe mi rồi thấm vào tay Huy bỏng rát…
_ Đan! Đan à! Tỉnh lại đi con! – ** Hà nhào tới, muốn ôm lấy Đan nhưng không thể. Bởi như một pho tượng, Huy cứ ôm chặt lấy Đan không buông, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn tựa hồ như đang chìm trong giấc ngủ. Mà có lẽ sẽ giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259585/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.