“ Anh nhớ em! Dẫu có bên cạnh nhau, thì anh vẫn nhớ em…”
Máy bay cất cánh, một cảm giác khó gọi tên đang dâng tràn trong Đan. Lần này cô trở về sau hơn 1 năm rời xa. Biết rằng đây không phải là lần đầu tiên cô trở về, nhưng cảm giác khi quay về nơi thân yêu, cảm giác vẫn xốn xang như thế.
Những đám mây xốp trắng bồng bềnh trôi qua, Đan tựa người vào ghế, bản hòa tấu “Kiss the rain” hòa cùng tiếng mưa đưa cô vào giấc ngủ bình yên…
Sân bay Tân Sơn Nhất…
Đan nhìn vào đồng hồ, đã 2 giờ sáng. Lần này, vì muốn để mọi người bất ngờ, Đan về mà không hề báo trước. Lúc này, đã khuya lắm rồi, thôi đi taxi về vậy…
_ Cô gì ơi? – Một tiếng kêu vang lên phía sau khiến Đan quay lại.
_ Cô gọi tôi? – Đan hỏi cô tiếp viên hàng không đang đứng trước mặt. Mặc dù đã là đêm khuya nhưng cô cũng đã đội mũ sụp và đeo kính râm rồi, không lẽ nhận ra cô chứ?
_ Vâng. – Cô gái mỉm cười gật đầu – Có người gửi cô bó hoa này.
Đan nhìn bó hoa hồng lớn cô ấy đang đưa về phía mình, đôi mắt theo phản xạ nhìn khắp sân bay. Ai nhỉ? Không một ai biết cô trở về hôm nay.
_ Ai là người đưa tôi bó hoa này thế? – Đan hỏi.
_ Một chàng trai.
_ Một chàng trai? – Đan lặp lại, nhận lấy bó hoa ấy – Cảm ơn cô!
Đan gật đầu chào rồi bước đi. Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259553/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.