Bây giờ là lúc nào rồi nhỉ? Đã lâu lắm rồi, Đan mới có một giấc ngủ ngon như thế này. Cô lười biếng nhìn lên đồng hồ trên tường. Không phải chứ? 11h trưa. Đan dụi mắt rồi nhìn lần nữa nhưng con số vẫn cứ như thế…
_ Đồng hồ hết pin hay sao nhỉ? – Đan lẩm bẩm
_ Em sao thế? – Huy ngái ngủ hỏi, giọng nói trầm khàn
_ Đồng hồ hết pin anh nhỉ?
_ Sao?
_ Làm gì mà lúc này 11h được!
_ Sao không được? Anh vẫn muốn ngủ tiếp đây! – Huy lười biếng
_ Vậy là sáng nay chúng ta đã “trốn làm”.
_ Uhm!
_ Huy, sao anh có thế bình thản thế chứ? – Giọng Đan cao hơn quãng tám
_ Anh không trừ lương em đâu. Đừng bướng nữa, nằm yên nào, anh vẫn muốn ngủ.
_ Anh lười quá đấy! Dậy thôi.
_ Không!
_ Dậy. – Đan kéo Huy lên
_ Không hôn không dậy.
Đây là cái lý lẽ gì thế? Đan dở khóc dở cười nhìn Huy.
_ Được chưa? – Đan hỏi sau khi hôn một cái đánh chụt lên mặt Huy
_ Ở đây. – Huy chu môi
_ Huy! – Đan thét lên, khuôn mặt ửng đỏ.
Huy bật cười sảng khoái nhìn Đan bị chọc đến bực mình.
_ Được rồi. Anh dậy. – Huy đưa tay đầu hàng
Những người giúp việc ở nhà này lại được một trận “kinh hồn bạt vía” nữa. Trời trưa rồi, vì thế đây không phải là mơ. Đây có phải là cậu chủ nhỏ của họ hay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259544/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.