“ Dẫu biết rằng tình yêu là quá lớn
Vậy mà sao cứ làm tổn thương nhau
Để giờ đây khi con tim bật khóc
Quá muộn màng, cho em biết mình sai”
_ Mày điên à? – Thiên hét lên, toan nhào ra ngăn Huy lại
_ Đừng! – Tony vội ngăn lại – Hãy để họ tìm nhau, họ lạc mất nhau quá lâu rồi! – Tony cũng mới được nghe kể từ Thiên, cuối cùng anh cũng hiểu được tại sao vị sếp trẻ tuổi của mình lại đứng đắn như vậy. Sống trên đời gần 40 năm, anh chưa bao giờ được trải nghiệm về cái tình yêu mãnh liệt ấy. Mà nếu có thì đã sao, chắc gì anh có thể đợi chờ một người con gái vô vọng trong suốt năm năm trời…
Không hiểu sao, Đan lại cho rằng tất cả đều là lỗi do mình. Bất giác cô thấy mình thật nhẫn tâm. Chính cô, chứ không ai khác đã đẩy Huy vào tình cảnh này…
Giá như ngày ấy, Đan đủ mạnh mẽ.. Giá như ngày ấy Huy nói cho cô biết… Giá như và giá như… Hàng trăm cái giá như thi nhau đay nghiến tâm hồn Đan…
Họ cứ như thế nhìn nhau, biết bao câu hỏi không nói thành lời, chỉ có thể truyền tải qua ánh mắt…
_ Anh muốn giết em! Đó là sự thật! – Giọng Huy âm u như vọng về từ địa ngục
_ Vậy anh cứ làm thế, nếu điều đó khiến anh dễ chịu hơn!
Đan rướn người, hôn nhẹ lên môi Huy. Giọt nước mắt lăn xuống khoe môi mặn chát…
Huy cứng người…
Và rồi, bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259536/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.