“Anh phải làm sao để dừng lại, khi con tim anh mãi thuộc về em, cô bé?”
Ông bác sĩ già nhìn chằm chằm vào tấm phim chụp của Đan, ánh mắt ngạc nhiên. Đan cảm thấy bất an, không thấy Trax đâu cả, lúc này chỉ có Huy bên cạnh cô thôi. Có những chuyện cô không muốn anh biết. Nhưng chẳng thể nào khác được….
_ Cô còn thấy đau không? – Ông điềm đạm lên tiếng
_ Không! Cháu ổn rồi!
_ Tại sao cô lại mạo hiểm như thế?
_ Không…. Với lại lâu rồi mới lại có hiện tượng đó. Lần trước bác sĩ nói cháu có thể hoạt động bình thường…
_ Đã có chuyện gì? – Huy thô bạo ngắt lời, ánh mắt xoáy thẳng vào vị bác sĩ kia. Hình như đang có điều gì đó anh không hề biết. Và điều đó làm anh đau…
_ Anh là gì của cô gái này?
_ Tôi là bạn trai của cô ấy!
Đan trợn tròn mắt! Sao anh có thể nói ra câu ấy dễ dàng như thế?
_ Vậy sao anh không biết chuyện gì đã xảy ra khiến xương chân cô ấy bị vỡ, đến giờ vẫn còn cần đinh cố định bên trong?
Không khí trong phòng bất ngờ trở nên lạnh buốt! Đan thở dài… Cuối cùng anh đã biết!
Sự ngạc nhiên hay trên hết là nỗi đau trỗi dậy nơi lồng ngực khiến Huy im bặt…
_ Chuyện gì đã xảy ra? – Huy lên tiếng khi cả hai đã ra ngoài
_ Anh không cần phải biết điều đó!
_ Em thôi đi! Nói đi!
_ Em bất cẩn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259524/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.