“ Don’t tell me that loves not waiting for us
If you really want too, we can try”
- That is love -
_ Em làm gì đấy?- Trax hỏi khi thấy Đan sắp xếp quần áo
_ Em có chỗ ở rồi, không thể làm phiền anh mãi như thế!- Đan nháy mắt
Trax ngồi xuống giường, anh trầm giọng…
_ Angel?
_ Dạ?
_ Đừng đi!
Đan ngẩn người.. Sao anh lại có vẻ đau lòng thế chứ?
_ Nhưng em sẽ làm phiền anh!
_ Không đâu!- Trax dịu dàng vuốt tóc Đan- Anh không yên tâm, thật sự không an tâm chút nào!
_ Anh cũng cần một không gian của riêng mình chớ!
_ Có em, nơi đây sẽ ấm hơn rất nhiều! Lâu lắm rồi mới có người bên cạnh anh như thế
Trax cô đơn quá! Đan chớp chớp mắt. Cô đẩy đống quần áo sang một bên, nằm xuống, gối đầu vào lòng Trax…
_ Vậy em không đi nữa! Em sẽ không làm việc gì khiến Trax buồn và lo lắng đâu!- Đan nhoẻn miệng cười rạng rỡ
Trax phì cười, khẽ lắc đầu vuốt ve mái tóc dài óng mượt của Đan. Cô bé này thật lạ! Qua rồi cái tuổi 18- lứa tuổi được xem như trưởng thành mà đôi khi cô chẳng khác nào một đứa trẻ.
Vẫn mỉm cười dù khi ấy đôi mắt có sóng sánh nước đi chăng nưa, cốt chỉ để người khác không phải lo lắng. Vẫn thích nằm lăn ra, gối đầu vào lòng anh, thủ thỉ trò chuyện như mười năm về trước. Vẫn muốn tựa vào vào anh thỏa thuê tức tưởi, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259520/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.