“ Trong lúc đớn đau và bất lực nhất, em chỉ biết gọi tên anh mà thôi! Vì sao ư? Bởi đó đã thuộc về tiềm thức…”
“ Anh đừng lo, em chỉ đi dạo thành phố một lát thôi. Em đã chuẩn bị bữa tối rồi. Nếu anh có về thì ăn trước đi nhé! Đừng đợi em!
Angel”
Dán xong mảnh giấy vào tủ lạnh, Đan vớ chiếc túi xách rồi xỏ chân vòa đôi bốt cao cổ bằng lông ám áp rồi ra khỏi nhà. Ngôi biệt thự của Trax nằm trong một khu rừng nhỏ, phố Cánh đồng Mặt Trời ( Chemin de Champ Soleil) thuộc địa phận của Lausanne- một trong những nơi có phong chảnh ngọn mục, được mệnh danh là thành phố Olympic.
Tiết trời lúc này đã vào thu, Lausanne lãng mạn với tiết trời se lạnh, lá vàng bay cùng những cơn mưa bất chợt…
Đan theo bản đồ, đến thăm ngôi trường đại học danh tiếng Lausannne- nơi chỉ có con cái quí tộc sinh sống và học tập. Laussanne University cũng là mơ ước một thời của Đan.
Cô tiếp tục đi dạo quanh hồ Lesman, những vườn nho sai trĩu quả hay những công viên rộng lớn rất xinh đẹp: Monrepon, Montbelon, Milan- nơi giúp Đan thỏa mãn cơn “ khát” xanh…
Mải mê với những cảnh vật của một thế giới lạ lẫm khiến Đan quên mất trời đã tối…
Taxi không thể đi vào tận nơi cô và Trax ở, chỉ có thể dừng bên ngoài. Tự Đan phải đi bộ một đoạn. Trời về thu nên sụp tối rất nhanh, gió rít từng cơn dữ dội. Người lái taxi nhìn cô ái ngại nhưng chẳng có cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259516/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.