“ Nỗi đau, phải chăng luôn song hành cùng hạnh phúc"
Thật ra trong ngôi nhà ấy không có gì đáng sợ như Huy nghĩ. Cách bài trí, nội thất trong đó đều tương xứng với vẻ bề ngoài lộng lẫy của nó. Một bộ sofa tông màu đen trắng nổi bật lên trên nền thảm trải sàn. Thực sự rất ấn tượng!
Nhẹ nhàng đặt Đan xuống ghế, Huy ngồi về phía đối diện
_ Vú cho con hai cốc nước nha vú!
Còn lại hai người trong phòng khách, Đan khẽ lên tiếng:
_ Cảm ơn!
_ Không có gì! Ngôi nhà…uhm, thật khó để diễn tả. Rất thu hút!
_ Là ước mơ và cũng là thiết kế đầu tiên của ba và mẹ tôi đấy!
_ Cả hai đều là kiến trúc sư?
Linh Đan gật đầu, đôi mắt bất ngờ trở nên xa xăm. Một ánh mắt buồn nhưng một cái buồn rất đẹp. Chính cái nhìn đó đã làm cho trái tim băng giá của Huy phải rung lên, thổn thức.
_ Chắc hai bác là những tên tuổi tiếng tăm trong giới kiến trúc?
_ Không! Chẳng ai biết gì về họ cả!
Huy nhíu mày, khó hỉu. Cô bé này luôn làm cho cậu phải suy nghĩ, chẳng bao giờ đoán được cả…
_ Bởi đây là thiết kế đầu tiên và cũng là cuối cùng của họ!- Đan trả lời câu hỏi trong ánh mắt Huy
_????
_ Mong ước thành công, mong ước danh lợi… cũng như bao người ba mẹ cũng mong như thế. Nhưng trên hết là một mái ấm gia đình, đặc biệt là khi có tôi, ước mơ ấy càng mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259483/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.