“ Nếu định mệnh trên thế gian này là có thật, thì em tin định mệnh đó chính là anh…”
_ Ơ! – Bảo Linh ngạc nhiên nhìn con bạn thân- Không phải đang có cuộc họp của các lớp trưởng à?
_ Lớp trưởng? Bao giờ?- Linh Đan cũng ngạc nhiên không kém
_ Khoảng 10 phút, có lẽ là vậy! Thế nãy giờ mày ở đâu?
_ 10 phút? Thôi chết rồi!- Đan vừa nói vừa chạy ra khỏi lớp. Nếu nãy giờ không ngồi thả hồn nơi vườn sau của trường thì đâu tới nỗi.
_ Ôi! Kiểu này thì nghe mắng là cái chắc!- Đan tiu nghỉu
……
_ Thưa thầy, em có mặt!- Đan bước vào chào thầy bí thư, khuôn mặt đỏ bừng vì nóng và mệt.
_ Cô muộn 10 phút rồi đấy quí cô nương!- Thầy bí thư bực dọc định mắng nhưng nhìn vẻ hối lỗi cùng hơi thở đứt quãng vì mệt của cô học trò cưng thì không đành
_ Em xin lỗi!
_ Thôi vào đi, không tôi đuổi ra đấy!- Thầy khẽ lắc đầu cho qua
_ Cảm ơn thầy!- Cô bé vội vàng cảm ơn rồi tìm chỗ ngồi
…5 phút…10 phút….15 phút….
Haizz, cuối cùng thì buổi họp cũng trôi qua trong sự nhẹ nhõm của mọi người. Linh Đan uể oải chào thầy rồi khó nhọc ôm chồng sách về lớp để chuẩn bị cho buổi học.
Trời nắng gắt…
Chồng sách nặng…
Vừa bước lên tới lầu 3 mà Đan cứ ngỡ đã leo lên tới đỉnh Everest rồi! Cô bé vui mừng còn hơn bắt được vàng.
Vậy mà vừa bước qua khúc cua thì…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259481/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.