*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ngụy Hủ An, anh có cảm thấy anh không hợp với thời đại này không?”
Ngụy Hủ An không hề cảm thấy như vậy một chút nào.
Thẩm Lưu Sấm đoán vậy vì không thấy vẻ dao động bởi lời nói của cậu trên mặt hắn, hắn chỉ nở nụ cười hứng thú kiểu “bé chó ngốc trong nhà lại học được thứ mới” và nhìn cậu.
Sự dũng mãnh của Thẩm Lưu Sấm gặp bất lợi, trong lòng cậu hơi lo sợ. Sau đó cậu đứng dậy từ trên giường, cậu cảm thấy đầu tiên phải bày ra tư thế bề trên thì lời nói của mình mới khiến người ta giác ngộ như thượng đế.
Thế nhưng cậu phát hiện mình đứng trên giường cũng không cao hơn Ngụy Hủ An đứng trên mặt đất bao nhiêu.
Chắc chắn là do cái nệm quá mềm nên cậu bị sụt xuống.
Thẩm Lưu Sấm bĩu môi, lại nằm vật xuống giường, nói ra từ trong chăn: “Anh mau lên đây.”
Ngụy Hủ An đứng cuối giường giật chăn để lộ đầu của cậu ra, tiếp theo xoay người ra khỏi phòng. Sau đó hắn nhanh chóng trở về, bưng theo một cốc nước, ngồi vào đầu giường vừa xem điện thoại vừa uống.
Ban đầu Thẩm Lưu Sấm không hề thấy khát, nhưng thấy hắn uống cũng tự dưng muốn uống theo: “Tôi cũng muốn uống nước.”
Ngụy Hủ An nghe vậy thì quay đầu, hắn vừa mới uống nước, giọng hình như cũng dịu dàng hơn: “Đây là nước lạnh.”
“Tôi muốn uống nước lạnh.”
Ngụy Hủ An đưa cốc cho cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-loc/1799526/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.