Lục Lẫm đưa cậu tới dưới nhà, xác nhận cậu lên tầng rồi mới chuẩn bị rời khỏi.
Một chú chó đốm nhoài người bên cửa sổ tầng ba, nghiêng đầu nhìn Lục Lẫm một cái rồi quay đầu chạy biến.
Lục Lẫm đứng dưới tầng một lát, vẫn cảm thấy lo lắng về tình trạng của Bùi Chước.
Nhìn thì có vẻ là bị cảm rồi, chắc cậu ấy mệt lắm.
Có đôi vợ chồng dắt tay con gái đi ngang qua người anh, mũ len và găng tay cùng một màu sắc.
Lục Lẫm tránh đường, nhìn theo bóng lưng gia đình ấy, tim thắt lại.
Trời lạnh rất dễ khiến người ta nhớ nhà.
Mặc dù gia đình đã cắt đứt quan hệ với anh rồi.
Bùi Chước lảo đảo trở về phòng, điều chỉnh nhiệt độ cao lên rồi đi tắm qua một cái, sau đó mặc áo ngủ nằm ngủ li bì.
Ngủ được nửa giấc cậu mới giật mình nhận ra, trong lúc nửa tỉnh nửa mê cậu mới nghe rõ được câu mà Lục Lẫm nói trong gió lạnh.
“Thầy Bùi, yêu đương ở trường học… không hay lắm đâu.”
Trán cậu hơi nóng, khi cuốn chặt chăn co mình trong bóng tối, cậu bất giác nhớ tới Lục Lẫm.
Thầy Lục có ý gì đây nhỉ?
Hi vọng mình tránh xa Hoắc Lộc một chút, hay đang ám thị mình đừng tốn công với anh ấy làm gì?
Cậu ngủ mơ màng, lại bắt đầu nằm mơ đến Lục Lẫm.
Muốn hôn môi thầy Lục, muốn được anh xoa đầu.
Sau giấc ngủ say, bảy rưỡi sáng Bùi Chước mới thức giấc, quá giờ tiết tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-hoa/2880976/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.