Khi Bùi Chước định thần lại, cậu đã đứng trước cửa phòng 418 lúc nào chẳng hay.
Con số này chỉ cách 419 một số.
Giống y hệt với tình cảnh của cậu lúc này.
Cậu biết Lục Lẫm đang ở bên trong, bèn cong ngón tay gõ hai cái trên cánh cửa gỗ sồi trắng.
Đối phương không trả lời mà mở cửa ra luôn.
– Thầy Bùi hả? – Lục Lẫm nhìn thấy cậu tới thì cũng sửng sốt, vô thức tránh ra – Cậu vào trước đi?
Thầy Trang hỗ trợ chuyển hành lý cũng đã xuống dưới rồi, trong đêm tối, chỉ có hai người họ đứng trước cánh cửa.
Bầu không khí trở nên rất mập mờ.
Tối nay Bùi Chước chẳng được nghỉ ngơi tử tế, trước đó vì cảm giác ngại ngùng riêng tư nên không ngâm nước nóng trước mặt thầy Trang, bây giờ chỉ cảm thấy hoang mang và mệt mỏi.
Cậu bước vào căn phòng giường đôi lớn đã được dọn dẹp cẩn thận, nhìn thấy trên chiếc giường rộng rãi đặt hai chiếc chăn và hai chiếc gối đầu. Chăn không chỉ được đặt song song mà còn được nhân viên cố ý kéo dài khoảng cách, ngược lại có vẻ mập mờ lạ lùng.
Bình hoa và tách trà bị đập vỡ đều đã được dọn dẹp sạch sẽ, dấu vết giằng co lúc trước cũng như bốc hơi, căn phòng trở về với trật tự và an tĩnh.
Chẳng qua hai người đàn ông đồng thời đứng ở đây, khắp nơi đều như đang ám thị điều gì.
Lục Lẫm không ngờ mọi chuyện sẽ thành ra thế này, anh nghĩ ngợi một lát rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-hoa/2880970/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.