Đêm hôm ấy trở về nhà, Lục Lẫm đã nằm mơ một giấc mơ dài.
Không phải nội dung giấc mơ dài, mà mỗi giây phút đều rất dài, giống như pha quay chậm trong phim điện ảnh.
Anh không biết đây là mơ, chỉ mơ màng nhìn thấy Bùi Chước ngồi trên sofa nhà mình, giúp anh thu dọn những lon bia vương vãi dưới sàn nhà.
Lục Lẫm bước tới gọi Bùi Chước một tiếng, người đàn ông có hàng mi dài ngẩng đầu lên nhìn anh cười.
Hương rong biển và gỗ hổ phách của nước hoa thoang thoảng như có như không.
Đồng tử Lục Lẫm chấn động, anh vươn tay nắm lấy vai cậu, hôn sâu một cái theo bản năng.
Anh đè cả người Bùi Chước xuống sofa, cơ thể dưới khớp ngón tay run rẩy, tiếng nỉ non như đang mời gọi nhiều hơn.
Lục Lẫm bèn cho cậu nhiều hơn.
Cho cậu tất cả.
Khi tỉnh giấc, anh lặng im rút giấy lau một lượt ga giường, đi giặt quần áo dưới nắng mai của năm rưỡi sáng.
Giấc mộng kia có lẽ vì anh đã kiềm chế quá lâu, quá trình diễn ra sau đó phóng túng cực hạn, đến cả tiếng nức nở và giọng mũi đều rất rõ ràng.
Lục Lẫm lôi tất cả quần áo chưa giặt ra vò tay một lượt, sau đó lau bàn, quét nhà, lau nhà. Làm xong tất thảy, anh đi tắm qua, bước ra khỏi phòng tắm mới đến bảy rưỡi.
Anh nhìn chằm chằm đồng hồ một lúc lâu, phiền muộn ngồi xuống sofa hồi lâu chẳng biết nên làm gì.
Lúc còn chưa nghỉ, một tuần anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-hoa/2880960/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.