Buổi tối, Nhiễm Kỳ Hoan nằm trên giường, chăn gối đều là mùi bột giặt mà Bành Dịch Bách thường dùng.
Ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, Nhiễm Kỳ Hoan bình thường hay mất ngủ chẳng hiểu sao bây giờ hai mắt lại nặng trĩu.
Đã lâu lắm rồi cậu mới có thể ngủ ngon đến vậy, ngày hôm sau thức dậy muộn hơn bình thường, Bành Dịch Bách đến xem ba lần, lần thứ ba cậu mới chịu dậy.
Nhiễm Kỳ Hoan đứng dậy, ngượng ngùng gãi đầu: "Mấy giờ rồi?" [dauhuchiensa]
Bành Dịch Bách đứng ở cửa, "Sắp mười một giờ rồi, cậu có đói bụng không?"
Nhiễm Kỳ Hoan kinh ngạc a một tiếng, không nghĩ tới mình đã ngủ lâu như vậy.
Bây giờ cậu muốn đi vệ sinh, nhưng lại ngại không muốn mở lời với Bành Dịch Bách.
Nhiễm Kỳ Hoan cảm thấy cần phải để hắn đưa cậu một vòng nhà để làm quen mọi thứ, như vậy sẽ không cần phải phiền toái Bành Dịch Bách.
"Tôi không đói lắm, tôi muốn đi vệ sinh."
"Được, tôi đưa cậu đi."
"Cái kia, sau khi đi vệ sinh xong, cậu dẫn tôi đi xem những phòng khác ở đâu, tôi sẽ ghi nhớ lại."
"Cậu muốn đi đâu tôi dẫn cậu đi đó."
"Không cần làm phiền cậu, tôi sẽ tự nhớ lúc đó có thể tự đi rồi."
Tâm tình Bành Dịch Bách bắt đầu tệ đi, nhưng vẫn đáp ứng yêu cầu của cậu. Tuy rằng ý định ban đầu của hắn là muốn Nhiễm Kỳ Hoan đến "phiền toái" mình.
Hắn nắm tay Nhiễm Kỳ Hoan, đi tới đi lui mấy lần trong căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-gung/2702163/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.