Hiện tại Tân Thiên Ngọc không cần đi làm, phần lớn thời gian đều có thể tự do chi phối, cái này không giống Túc Trung.
Túc Trung vẫn đi làm hằng ngày, xem giá cả thị trường, giao việc cho cấp dưới, đương nhiên, còn cả cải tiến mô hình số liệu của anh.
So sánh như thế, lượng công việc của Túc Trung là rất lớn, cũng bề bộn nhiều việc.
Tân Thiên Ngọc vô cùng thấu hiểu sự bận rộn của anh, cho nên tới bây giờ cũng không cảm thấy “Anh nên chơi game cùng em, xây dựng sở thích chung”.
Hơn nữa, thoạt nhìn Túc Trung cũng không giống người thích chơi game.
Nhưng, An Vũ Sinh thoạt nhìn cũng không giống.
Trong ký ức của cậu, An Vũ Sinh là học sinh ngoan, hơn nữa mục đích vô cùng rõ ràng, sẽ không tiêu phí thời gian sức lực vào những chuyện dư thừa – mà chơi game hiển nhiên thuộc về “chuyện dư thừa”.
An Vũ Sinh chơi game giỏi như vậy, khiến Tân Thiên Ngọc cảm thấy rất kinh ngạc.
Tân Thiên Ngọc và An Vũ Sinh trở thành bạn trong game. Phía ông cụ lại sốt ruột, hy vọng An Vũ Sinh tiến thêm một bước: “Tại sao không đề cập tới chuyện trường học ngày xưa?”
An Vũ Sinh lắc đầu: “Tân Thiên Ngọc là một người rất kiêu ngạo, đề cập tới chuyện bị bắt nạt sẽ khiến cậu ấy phản cảm. Cố ý né tránh, ngược lại có thể khiến cậu ấy cảm thấy tôi thức thời.”
Ông cụ không phản bác, chỉ nói: “Cậu vững tin là được.”
Nhưng An Vũ Sinh suy đoán cũng không sai, quả thực Tân Thiên Ngọc cảm thấy hắn không đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-do-day-ly/1743564/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.