Tại sao? 
Tại sao? 
Có lẽ ngay từ đầu, đây phải là câu nói đầu tiên khi họ gặp lại. 
Trong lòng Tân Thiên Ngọc quả thực chất chứa mười vạn câu hỏi vì sao. 
Tại sao trở về? 
Tại sao không vui? 
Tại sao anh thay đổi? 
Tại sao anh cố gắng tiếp cận em? 
Tại sao anh khăng khăng giúp đỡ em? 
… 
Mỗi một câu hỏi tại sao, đều mập mờ lại rõ ràng chỉ về một đáp án khiến lòng người run sợ: Túc Trung muốn quay lại với cậu. 
Trong lòng cậu không phải chưa từng nghĩ tới khả năng này. Cho dù cậu cố gắng để bản thân không nghĩ tới, nhưng thi thoảng người bên cạnh lại nhắc nhở: Hình như Túc Trung muốn quay lại với cậu? 
Hình như là vậy? 
Ngay cả Tân Thiên Ngọc cũng không thể làm đà điểu chôn giấu ý nghĩ này: Có phải anh ấy muốn quay lại với mình? 
Nhưng cho tới bây giờ cậu vẫn ra vẻ thản nhiên, lại vô cùng cẩn thận lảng tránh trọng tâm câu chuyện. 
Cậu không muốn biết đáp án. 
Cậu sợ đáp án là như vậy. 
Lại sợ đáp án không phải là như vậy. 
Vì thế, ngay lập tức khi Tân Thiên Ngọc hỏi “Tại sao”, cậu đã hơi hối hận. 
“Vì anh muốn ở bên em.” Túc Trung trả lời. 
Giọng anh không lớn, nhưng trong ban đêm yên tĩnh, đã đủ vang dội. Vang dội tới mức ngay cả hồn vía Tân Thiên Ngọc cũng bị chấn động. 
Là rung động, là kích động, cũng là hoảng sợ. 
Tân Thiên Ngọc lùi về sau một bước: “Điều này là không thể.” 
Những lời này bay theo gió, Tân Thiên Ngọc ngẩng đầu nhìn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-do-day-ly/1743542/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.