“Cậu cũng là du học sinh?” Kevin hỏi Tân Thiên Ngọc, “Cậu học trường nào?”
Tân Thiên Ngọc nói tên một trường, mỗi lần nói ra cái tên này, về cơ bản đều sẽ thu hoạch được mấy lời trầm trồ kiểu “Wow, học bá*”.
(*) Học bá: Miêu tả người khắc khổ học tập, học thức phong phú, quả thực có chút thành tích trong một lĩnh vực nào đó.
Nhưng Kevin chỉ cười xòa một tiếng: “À, trường đó hả.”
“Trường đó hả”, câu này rất ngắn, hơn nữa cũng không bao hàm bất cứ lời thô tục nào, nhưng lại giống như một cái tát vào mặt người khác.
Tân Thiên Ngọc ngượng ngập, Túc Trung cũng không phát hiện.
Dù rằng Túc Trung ngồi ngay bên cạnh Tân Thiên Ngọc, ở vị trí gần nhất.
Hôm nay Túc Trung mặc âu phục 3 mảnh*, giống như thường ngày, cẩn thận tỉ mỉ, giống như mái tóc vuốt ngược của anh. Gương mặt anh cực kỳ tuấn tú, khí chất thượng đẳng, lại biết cách ăn mặc, mỗi một sợi tóc đều thấm đẫm khí chất tinh anh, khiến cho mọi người tự ti mặc cảm – bao gồm bạn trai Tân Thiên Ngọc.
(*) Âu phục 3 mảnh bao gồm áo jacket, quần và áo gile (waistcoat) cùng một chất liệu.
Tân Thiên Ngọc vẫn luôn cảm thấy, mình có thể ở bên Túc Trung, là nhặt được báu vật.
— Đây là chuyện may mắn.
Nhưng không may là, người cảm thấy như vậy không chỉ Tân Thiên Ngọc, hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy như thế: Tân Thiên Ngọc có thể ở bên Túc Trung, là Tân Thiên Ngọc nhặt được báu vật.
Nói cách khác, Túc Trung là bông hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-do-day-ly/161319/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.