Ta có một mái tóc đen mượt như tơ tằm và một đôi mắt trìu mến chứa đầy tình cảm.
Lục Cảnh Chu thích nhất là đôi mắt của ta.
Hắn thích nhất là dáng vẻ khi ta cởi búi tóc xuống, nghiêng mặt giương mắt nhìn hắn.
Hắn nói: "Tuyệt sắc dung nhan, nhất là đôi mắt này, vừa quyến rũ vừa yêu kiều làm cho người ta gặp qua phải nhớ mãi không quên."
Lúc ấy ta chỉ tưởng rằng do "tình nhân trong mắt hóa Tây Thi" nên trong lòng vừa tràn đầy vui mừng vừa ngượng ngùng.
Cho đến khi Lục Bồng Bồng xuất hiện.
Lục Bồng Bồng mới thật sự là mỹ nhân chân chính.
Tóc dài như thác nước, da trắng như tuyết, lông mày đuôi liễu, đôi mắt chất chứa đầy cảm xúc, nàng ta chỉ cần liếc mắt một cái lập tức có thể làm cho người ta yêu đến tận xương tủy.
Còn ta.
Ta là nữ nhi nhà võ tướng, mặc dù chưa từng ra chiến trường nhưng bị người nhà nuôi dạy như nam nhi. Ta tinh thông mọi thứ từ múa thương cầm côn đến cưỡi ngựa dạo phố.
Đẹp thì đẹp đấy nhưng lại khác một trời một vực với vẻ đẹp liễu yếu đào tơ đang thịnh hành ở kinh đô.
Nhưng đôi mắt này của ta và nàng ta có tám phần giống nhau.
Lúc nghiêng mặt ngước mắt nhìn người khác dường như giống nhau như đúc.
Lần đầu tiên ta nhìn thấy Lục Bồng Bồng, nàng ta đang được Lục Cảnh Chu ôm trong lòng.
Lúc đó Lục Cảnh Chu đã rời đi hơn ba tháng.
Hắn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-song-bao-la-nhat-nguyet-tinh-ha/2752470/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.