Lúc tin tức truyền đến thì đã qua nửa đêm.
Vì xuất thân là con gái nhà võ nên phụ thân vẫn luôn nói với ta rằng sống chết có số. Ta cũng hiểu được khi đánh trận thì thắng bại là chuyện thường tình, trên sa trường đao kiếm không có mắt.
Nhưng khoảnh khắc ta nhận được tin tức kia, ta vẫn hoảng loạn, luống cuống.
Ta chỉ có thể nặng nề nhắm mắt lại, cố gắng an ủi chính mình, có đôi khi không có tin tức chính là tin tức tốt nhất.
Hôm sau ta vội vàng sai người đi tìm hiểu tình hình trên chiến trường.
Có lẽ do động tĩnh quá lớn nên Lục Cảnh Chu cũng tới.
Hắn vừa đến liền nhíu mày, hỏi: "Xảy ra chuyện gì thế?"
Không biết vì sao tâm tình vừa mới cố gắng bình tĩnh của ta lại trở nên hỏng bét, khổ sở và sợ hãi đồng loạt xông lên.
Ta gần như ôm lấy tay hắn khóc nức nở.
"Lục Cảnh Chu, chàng có thể giúp ta hay không, cha và huynh trưởng của ta...."
Đây là lần đầu tiên ta nhờ hắn giúp đỡ sau khi ta gả cho Lục Cảnh Chu.
Nhưng ta còn chưa nói xong thì ngoài cửa đã truyền đến một giọng nói nũng nịu.
"Cảnh Chu ca ca, sao huynh còn chưa trở về?"
Lúc này ta mới chú ý tới hỉ phục đỏ tươi trên người hắn.
Sắc mặt của Lục Cảnh Chu cũng trở nên cứng đờ.
Hắn dừng một chút, chậm rãi rút tay ra.
"Chi Ý, có chuyện gì lần sau hãy nói, đêm nay ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-song-bao-la-nhat-nguyet-tinh-ha/2752460/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.