Mọi chuyện xong xuôi ta cảm ơn Lục Cảnh Yến, tiện thể hỏi hắn tại sao phải làm chứng dối, tại sao lại phải giúp ta.
Lần này hắn không gọi ta là tẩu tẩu nữa.
Hắn gọi ta là Hứa cô nương.
"Bởi vì ta tin tưởng người tuyệt đối không thể làm ra chuyện như vậy."
"Mà ta cũng tin rằng cho dù hôm nay ta không đề cập tới chuyện này thì người cũng có thể tự mình giải quyết, chỉ là khác nhau ở chỗ sớm hay muộn, chịu nhiều đau khổ hay chịu ít đau khổ hơn mà thôi. Nếu đã như vậy chi bằng để ta làm người tốt."
Hắn nháy mắt với ta.
"Thật ra ta cũng không giúp gì nhiều, chỉ là nói với Thái tử một câu mà thôi. Về phần làm thế nào để tự chứng minh trong sạch, còn phải dựa vào chính Hứa cô nương. Về phần Thái tử huynh trưởng của ta, có lẽ huynh ấy sẽ không còn cách nào điều tra rõ ràng mọi chuyện được nữa...."
Ta gật đầu.
Sau đó đúng như lời Lục Cảnh Yến nói, Lục Cảnh Chu tra xét ba ngày vẫn không thu hoạch được gì.
Thậm chí thái y chẩn trị cho Lục Bồng Bồng cũng mất mạng trong lúc thẩm vấn.
Hắn đi chất vấn Lục Bồng Bồng lại bị Lục Bồng Bồng khóc lóc kể lể một trận, nàng ta nói Lục Cảnh Yến cấu kết với ta, cố ý hãm hại nàng ta.
"Ngày đó ở sau núi, khi Hứa tỷ tỷ hẹn ta ra trò chuyện ta không hề nhìn thấy bóng dáng Tam hoàng tử..... cũng không biết cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-song-bao-la-nhat-nguyet-tinh-ha/2752455/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.