miễn cậu vui vẻ là được rồi
Khai giảng không bao lâu, cô Kha tìm đến nói chuyện riêng với Du Dư.
"Chuyện được trường đề cử đi học ở trường chuyên lần trước cô đã nói sơ qua với em rồi, bây giờ em đã có quyết định gì chưa? Nếu em muốn thì chắc chắn sẽ được. Điểm số thành tích của em hồi lớp mười, mười một kết hợp với các giải thưởng đã đạt được đủ cho em qua được vòng sơ khảo. Bản thân cô thì nghĩ em nên đồng ý. Điểm sổ của em vốn ổn định, có phải thi thêm một vòng cũng sẽ qua thôi. Em không nhất thiết phải thi đại học. Quan trọng nhất là như thế sẽ ổn định và an toàn hơn. Nếu em muốn đi thì bây giờ phải tranh thủ chuẩn bị hồ sơ..."
Du Dư nghe cô nói xong, chậm rãi lắc đầu, "Cô ơi, em không định học theo diện đó ạ."
Cô Kha không ngờ nàng lại từ chối. Hai ngôi trường kia rất có danh tiếng, vốn xét duyệt cũng rất khó; rất nhiều em muốn được cử đi học lớp đó nhưng đều bị đánh rớt. Du Dư chắc chắn có thể đậu, nhưng sao lại không muốn chứ?
Cô Kha không vội vàng khuyên, chỉ hoà hoãn nói: "Em nói cho cô nghe suy nghĩ của em được không?"
Nàng biết Du Dư là người có chính kiến riêng, tuy chỉ mới mười mấy tuổi, ngày thường nói chuyện dễ chịu nhưng một khi đã quyết rồi thì sẽ hành động như thế, tính tình kiên định. Nếu không phải vậy, con bé cũng không thể vượt qua tất cả khó khăn để đến đây học, rồi luôn đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-cua-nang-bien-cua-nang/1161569/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.