mặt trời sáng lạn, ngày bắt đầu dài lên
Nhiệm vụ của học sinh là đi học, nhưng đa số không thích học tập, cũng như nhiệm vụ của người lớn là đi làm, nhưng họ cũng không thích công tác.
Trì Đường thuộc về "đa số", nên khi nàng nghe thấy hai chữ giải đề, phản ứng đầu tiên chính là cự tuyệt.
"Mình không nghe."
Du Dư cũng không khuyên nàng tập trung học hành, mà nói: "Vậy khi nào cậu muốn nghe, thì lại nói mình."
Nàng nói như vậy, Trì Đường lại thấy có chút ngoài ý muốn, nhìn nàng quay đầu đi tiếp tục bận rộn, Trì Đường thả bút trong tay xuống, bỗng nhiên thấy có gì đó nhàm chán. Nàng ngẩng đầu nhìn tứ phía, tiết là này tiết tự học.
Có đứa đang vội vàng làm bài tập, có người đang học lại những chỗ sai trong đề thi, có kẻ lặng lẽ chơi di động, có người tụ lại nói nhỏ khe khẽ, phát ra tiếng cười hi hi ha ha, còn có người nghe nhạc nhỏ giọng đùa giỡn... Kẻ buồn rầu người vui sướng, ai cũng có việc để làm.
Nhưng nàng cảm thấy thật nhàm chán, không muốn làm bất kỳ điều chi cả. Du Dư bên người đang chuyên tâm trong thế giới của bản thân, dòng chảy thời gian hình như cũng bất đồng với người khác.
Trì Đường lấy bài thi của mình ra nhìn qua quýt một lần, chỗ nào làm sai, chỉ sửa lại đáp án, làm thế nào để đến được đáp án, nàng vẫn không rõ ràng lắm.
Thầy dạy toán của các nàng giải đề không một tác dụng, hình như hắn cảm thấy mỗi học sinh ngốc xít đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-cua-nang-bien-cua-nang/1161505/chuong-9.html