cảm ơn cậu, Trì Đường
Sân trường sau khi được nghỉ, trong đêm tối lặng thinh, tiếng mưa rơi làm nó trở nên vô cùng trống trải. Trì Đường thấy mấy chữ trung học số 1 Nam Lâm, mới phát hiện mình đi dạo đến đây rồi.
Nàng mặc một cái áo hoodie bị mưa làm cho ướt nhẹp, mũ áo hoodie ướt đẫm trên đầu, cả suy nghĩ cũng giống như bị phủ lên một tầng ướt át nặng nề, nàng cảm thấy mình như bị nước bao trùm.
Cửa bên mở ra, phòng bảo vệ sáng đèn, nhưng chẳng có ai. Trì Đường ma xui quỷ khiến đi vào, nàng đi đến đứng bên dưới khu dạy học, phòng nào cũng đen nhánh, trước sau bóng cây đong đưa, có chút doạ người. Nhìn xuyên qua khu dạy học, phía sau là ký túc xá nữ, Trì Đường liếc mắt đã nhìn thấy ô cửa sổ duy nhất sáng đèn.
Nàng đi về hướng ấy.
Quản lý dưới lầu cũng không rời đi, ngồi đó xem TV, thấy nàng bèn có chút bất ngờ, hỏi một câu: "Em không về nhà à?"
Trì Đường ậm ừ trả lời hai tiếng, đi lên trên lầu, để lại một chuỗi dấu chân ướt át trên sàn nhà.
Cửa phòng 501 đóng lại, nàng gõ cửa.
Bên trong thanh âm của Du Dư vang lên, nàng hỏi: "Ai đó?"
Trì Đường: "Là tôi."
Ghế dựa kéo ra, có người đứng lên, răng rắc, khoá xoay chuyển, cửa mở ra.
Trì Đường đi vào trong, thấy la liệt trên bàn cơ man rất nhiều bài thi và sách bài tập, hiển nhiên là người kia đóng cửa học bài. Ban đêm có thể danh chính ngôn thuận lười biếng, người ấy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-cua-nang-bien-cua-nang/1161502/chuong-6.html