Ngày thứ 5 sau khi Ngư Đường mất tích
Giữa thư phòng, Trì Vĩ ngồi trên chiếc ghế bành da sang trọng, đôi chân dài vắt chéo qua nhau, thong thả cởi đồng hồ tiếp đó đón lấy ly rượu vang người hầu mang đến khẽ nâng mày, nhàn nhạt nói:
"Tôi chưa cho phép thì không được dừng lại."
"Sống thấy người, chết thấy xác nhất định phải tìm ra."
"Tăng tiền thưởng lên gấp ba đi!"
"..."
Tế Hải và đồng bọn vượt biên bằng đường biển chưa đến được Ma Cao đã bị tóm sống. Khi mở mắt ra thì phát hiện cả bọn đang nằm trong "lò mổ" giữa chung cư hoang tàn ở một thành phố xa xôi có tên là Mongla, nơi mà "ai muốn mua thứ gì cũng có". Đến đường chết chúng mới biết đã chọc nhầm người rồi. Cả đám như ma rên, quỷ khóc. Tên nào tên nấy điên cuồng bò sột soạt dưới đất tìm lối thoát thân. Bỗng màn hình chiếu bóng cũ kĩ trên bức tường đầy máu xuất hiện một bóng đen, tất cả đồng loạt hướng mắt nhìn lên kêu gào, van xin:
"Lâm tổng!"
"Lâm tổng... tôi... sai rồi... xin ngài cứu tôi... cứu tôi..."
"Tha cho chúng tôi đi! Lâm tổng!"
Phía bên kia Trì Vĩ đưa gương mặt ra khỏi bóng tối khói thuốc trắng xóa lượn lờ xung quanh, môi bạc nhếch lên nói vài câu bằng tiếng Tạng. Bọn chúng hoàn toàn nghe không hiểu ngơ ngơ ngác ngác nhưng lại thấy những kẻ đứng canh gác xung quanh liên tục gật gù.
Bỗng chúng lôi Tế Hải ra giữa nhà, đè hắn nằm xuống, hai bàn tay mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nui-cao-bien-rong-om-em-vao-long/2823250/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.