Lúc Triều Lộ cùng Lâm Thư Tiếu đến quán “ Mèo và Dương cầm” thì chỉ còn một người cuối cùng đang ngồi ở bàn kết lại sổ sách, chuẩn bị đóng cửa. Lâm Thư Tiếu hướng về phía người đàn ông đứng sau quầy thu ngân gọi to: “ Anh, em dẫn bạn đến ngồi một lát”. 
Anh trai của Lâm Thư Tiếu ngẩng đầu cười: “ Trong quán không còn gì để chiêu đãi, tiện có nước trái cây các loại, các em cứ tùy ý nhé”. 
Triều Lộ nhìn thoáng qua anh trai của Lâm Thư Tiếu. Đó là một người đàn ông có diện mạo sạch sẽ, hình dáng và ngũ quan giống Lâm Thư Tiếu đến năm phần. Cô hồi tưởng lại lần đầu tiên đến quán “ Mèo và Dương cầm”, hình như cô đã từng nhìn thấy anh ta. 
Thư Tiếu bảo Triều Lộ tìm chỗ ngồi trước. Trong lòng Triều Lộ hiện ra hình dáng của Chử Vân Hành hôm ấy ngồi bên cửa sổ đầy nắng. Tâm trạng khẽ lay động, cô liền ngồi vào vị trí đó. Đến bây giờ cô vẫn chưa nói với anh: Trong chương trình “ Nghe gió cuốn đi”, đó là lần đầu tiên anh gặp cô còn cô thì tin rằng: nếu không có cuộc chạm mặt ấy thì ngay cả bóng dáng của anh cũng sẽ không tồn tại, là cô để ý đến anh trước – thời điểm anh và Lâm Thư Tiếu cùng nhau chơi đàn trong quán " Mèo và Dương cầm", cô đã không thể ngăn được lực hấp dẫn từ phía anh. 
Thư Tiếu mang nước trái cây đến rồi ngồi xuống đối diện, khóe môi động đậy, chưa nói đã cười: “ Cô cũng thích ngồi chỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-vong-tron/5993/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.