“ Cô đi sang bên phải đi”. Chử Vân Hành nói: “ Tôi kiểm soát nửa bên trái cơ thể không được tốt, sợ chân trái sẽ dẫm vào cô”.
Triều Lộ đang đi phía sau cách xa nửa bước do chưa quen sóng vai cùng anh. Chợt nghe anh quay lại nói vậy, phản ứng có chút xấu hổ, vội vàng làm theo, đi sang phía bên phải.
“ Cô thích chơi cái gì trước?”. Chử Vân Hành nhìn xung quanh nói: “ Tôi nghĩ chơi trò kia được đấy”.
Triều Lộ nhìn theo tầm mắt anh, ở đó là một tòa tháp cao được cấu tạo bởi các khung song song. Tòa tháp ấy nâng lên hạ xuống với tốc độ rất nhanh. Người ngồi trong rơi từ trên cao xuống như bị mất trọng lực. Lặp đi lặp lại như vậy khiến du khách liên tục la hét ầm ĩ.
“ Trước đây cô đã chơi trò này chưa?”. Anh hỏi.
“ Chưa. Ngày xưa tôi được ba dẫn đi một lần nhưng hồi đó không có những trò chơi mới lạ như thế này”.
“ Vậy thử xem sao”. Giọng nói anh tràn ngập sự cổ vũ: “ Nếu như cô không thấy sợ”.
“ Còn anh?”.
“ Tôi xếp hàng cùng cô, sau đó sẽ ngồi ở dưới chờ”. Hôm nay là ngày nghỉ nên các trò chơi hấp dẫn đều rất đông người xếp hàng. “ Trời nóng quá, lát nữa cô có cần ai đó mua cho cái gì để uống không?”.
“ Đúng đấy, để tôi đi mua”. Cô suy nghĩ nhưng không cự tuyệt lời đề nghị của anh: “ Anh qua bên ghế kia ngồi chờ tôi là được rồi. Nhìn hàng dài thế này phải mất ít nhất nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-vong-tron/5986/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.