Hạ tuần tháng sáu, tiết trời chính hạ nóng nực oi ả khó mà chịu nổi,nắng rọi chói chang gay gắt xuống đỉnh đầu. Lúc này kì thi tốt nghiệptrung học cơ sở vừa kết thúc, bầu không khí chẳng có lấy một hơi giómát, vừa nóng lại vừa khô.
Mấy đứa bạn thân chúng tôi vừa mới được giải phóng khỏi kì thi tốtnghiệp, đi tụ tập đàn đúm một phen là lẽ đương nhiên. Bên trong quánkaraoke mát lạnh, cậu mập ôm mic gào rú bài “Có chết cũng phải yêu”, lại còn làm ra vẻ đang say sưa mê đắm lắm. Nói theo cách của cậu ta thì –mỗi khi cầm mic lên, cậu ta chính là thần ca hát tái thế — nghe xong câu này, tôi chỉ muốn lên đá vào cặp mông béo múp của cậu ta mấy phát choxong.
Đương nhiên, tôi không dại gì mà xông lên thật đâu. Có những chuyệnđối với tôi mà nói thì chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Nhưng mà La LịchLệ thì lại là một đứa hoàn toàn theo trường phái hành động, chẳng nóichẳng rằng, tung ngay một cú đấm khiến đầu cậu mập hếch lên bốn mươi lăm độ, ngã bổ nhào xuống ghế sofa của quán karaoke theo tư thế chổng bốnvó cực kì thảm hại. Chiếc ghế đáng thương không ngờ còn bị đâm cho thủng luôn một lỗ, bọn tôi trông thấy thế, đứa nào đứa nấy tức tốc rút lui,tránh xa cậu ta ra.
Đến lúc tiếng nhạc trong phòng hát lại vang lên, tôi ngã vật trong một góc sofa cười lăn lộn, cười đến nỗi chảy nước mắt.
Màn hình ti vi đang phát bài hát gốc, giọng nam trầm ấm cất tiếng ca:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-vien-keo-ngot-ngao-den-dau-thuong/2768609/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.