Nguyện nắm chặt tay, bên nhau trọn đời.
Bất tri bất giác, hốc mắt của Trình Trí Viễn đã ngân ngấn nước, anh nghĩ đến ngày hôn lễ, anh nắm tay cô, ngưng mắt nhìn vào ánh mắt của cô, đồng ý nguyện thề: “Tôi, Trình Trí Viễn, đồng ý cưới Nhan Hiểu Thần làm vợ. Từ nay về sau, bất luận giàu có hay nghèo hèn, bất luận khỏe mạnh hay bệnh tật, bất luận khó khăn hay thuận lợi, bất luận gặp gỡ hay biệt ly, anh đều không rời xa em, vĩnh viễn chăm sóc bảo vệ em.”
Người chủ trì hôn lễ nghe thấy anh tự ý sửa lại lời thề nguyện, liền giật mình, không ngừng nháy mắt ra dấu với anh. Anh không phải cố ý, cũng không phải quên mất lời thề, chỉ là xuất phát từ tâm tư mà thành. Một khắc đó anh đã hiểu được, cô không thuộc về anh, hạnh phúc và những thứ tốt đẹp ở trước mắt chỉ là lén lút có được, cho nên anh không dám khẩn cầu được vĩnh viễn, chỉ nói “bất luận gặp gỡ hay biệt ly”; cũng không dám khẩn cầu được làm bạn, chỉ nói “chăm sóc bảo vệ”. Từ đầu, anh đã không có ý muốn xa vời tham lam đến hạnh phúc cùng với cô, chỉ hi vọng có thể lẳng lặng chăm sóc bảo vệ cô ở bên ngoài hạnh phúc đó. Trình Trí Viễn lấy ví tiền ra, kéo khóa kéo, bỏ chiếc nhẫn ở trong lòng bàn tay vào ngăn thứ hai của ví tiền, ngón tay vô tình chạm vào một khối giấy cứng, là một mảnh giấy được xếp ngay ngắn chỉnh tề, tờ tiền 5 đồng đã cũ. Anh im lặng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-thoi-gian-am-ap/648303/chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.