Nước mắt của Nhan Hiểu Thần tuôn trào, giống như sông Hoàng Hà vỡ đê.
Bà Nhan nhìn cô một cái, nói: “Mày đừng khóc! Mẹ đang muốn nói chuyện nghiêm túc với mày, không phải chúng mày muốn mẹ bình tĩnh, nghiêm túc nói chuyện hay sao?”
Nhan Hiểu Thần dùng tay không ngừng lau đi nước mắt, nhưng không cách nào lau sạch được.
Bà Nhan cười khổ một tiếng, nói: “Vốn cảm thấy chính mình coi như có một chút phúc đức, có người tốt như Trình Trí Viễn hiếu thuận làm con rể, cũng có thể hưởng phước về sau, nhưng mày lại mang thai với người khác, vậy mà cùng Trình Trí Viễn giả vờ giả vịt làm vợ chồng, là như thế nào? Mẹ xấu hổ khi nghe Trình Trí Viễn gọi mẹ là ‘mẹ’, nên nghiêm chỉnh chấp nhận thêm chút lòng tốt của nó. Bác sĩ nói bệnh tình của mẹ đã ổn định, ngày mai, mẹ sẽ xuất viện, về nhà!”
Nhan Hiểu Thần khóc, nói: “Mẹ, con lập tức ly hôn với Trình Trí Viễn! Con không muốn sống ở Thượng Hải nữa! Con và mẹ sẽ cùng nhau về nhà, con có thể đến tiệm uống tóc làm việc, sẽ tập làm đầu, học cắt tóc, con sẽ cố gắng kiếm tiền, hiếu thuận thật tốt với mẹ!”
Bà Nhan rưng rưng nhìn Nhan Hiểu Thần, “Mày muốn cùng về với mẹ? Tốt! Chúng ta cùng nhau về nhà! Mẹ sẽ nghe lời mày không đánh bài nữa, không hút thuốc uống rượu nữa, mẹ còn trẻ, cũng có thể đi làm việc, mặc kệ mày làm gì, chúng ta đều có thể sống tốt! Nhưng trước khi về nhà, mày nhất định phải làm xong một việc!”
Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-thoi-gian-am-ap/648299/chuong-20-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.