Nhan Hiểu Thần đứng nhìn bóng lưng của hắn đi xa mới đóng cửa lại, cô quay đầu nhìn căn nhà trống vắng lạnh lẽo, nghĩ đến chỉ vài giờ trước, cô còn cùng hắn vui vẻ cười đùa với nhau. Cô đã tự nói với mình tất cả mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp hơn, nhưng những thứ vui vẻ hạnh phúc chỉ trong một thoáng đã bị vỡ nát, lệ trong hốc mắt như muốn trào ra.
Mẹ của Thẩm Hầu phản đối hắn và cô ở bên nhau, có phải đã sớm đoán được thời khắc này?
Bà Thẩm đã dựa vào kinh nghiệm và trí tuệ trải đời của bản thân, cảnh báo với cô rằng nhà cô đã không còn cứu được, nhưng cô lại không tin. Nhan Hiểu Thần vô lực dựa vào cánh cửa, nhìn cửa sổ phòng ngủ của mẹ, đau khổ cắn chặt môi, đem lệ chực chờ nơi khóe mắt nuốt hết vào trong.
Trời vừa tờ mờ sáng, ngoài nhà liền truyền đến tiếng ồn ào.
Nhan Hiểu Thần khoác áo ấm vào, áp mặt bên cửa sổ lặng lẽ nhìn thoáng qua, là gã đầu trọc và tóc vàng một đám người, đang bê mấy cái thùng nhựa, không biết là đang làm cái gì.
Cô cầm di động, hồi hộp nhìn bọn họ chằm chằm, nếu bọn họ mà xông vào nhà, cô sẽ lập tức báo nguy.
Bọn họ chỉ ồn ào náo loạn trong chốc lát, sau đó dùng sức ném mấy thùng nhựa vào cửa nhà cô, Nhan Hiểu Thần sợ hãi, không phải là xăng chứ? Cô sợ tới mức nhanh chóng lao xuống lầu.
Đứng ở trong sân nhìn ra, may mắn, chỉ là sơn. Tuy rằng không có nguy hiểm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-thoi-gian-am-ap/648269/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.