Sau khi trở về từrừng trúc, Hề Ngọc Đường không hề chào hỏi bất cứ ai, rời khỏi chùaThanh Tịnh ngay trong đêm, xuống núi trở về Hàng Châu.
Việt Thanh Phong đi chậm hơn nửa bước ở phía sau không ngăn nàng, cũng không có ýđịnh cản trở, chỉ đứng trong bóng đêm nhìn bóng lưng nàng rời đi, lạidặn Tư Niên lặng lẽ đuổi theo bảo vệ người.
Sau đó, hắn trở về viện, gõ cửa phòng Lam Ngọc.
Đi một Thẩm Thất lại tới một sư đệ, lần này đã là vị khách thứ hai trongtối nay của Lam Ngọc. Nhìn thấy Việt Thanh Phong, hắn còn đang nghi ngờvề ý đồ viếng thăm của đối phương thì bất ngờ phát hiện câu đầu tiên hắn lại không nói với mình, mà là nói với Lãnh Nhất ở ngoài.
”Lãnh Nhất.” Hắn đứng ở cửa, cũng không quay đầu lại: “Chủ tử các người đã xuống núi rồi, còn không đuổi theo bảo vệ đi?”
Vừa dứt lời, thân hình của Lãnh Nhất đột ngột xuất hiện trong đình viện.
Lam Ngọc nhíu mày, không mở miệng.
”Việt thiếu chủ nói thật sao?” Lãnh Nhất trầm giọng hỏi.
Việt Thanh Phong vuốt cằm, không hề nói tới tình trạng bất thường của HềNgọc Đường, chỉ nhắc thầm: “Lãnh đường chủ vẫn nên đuổi theo xem sao.”
Sao Lãnh Nhất có thể không nghe ra ý trong lời hắn nói? Sắc mặt khẽ biến,nhìn về phía Lam Ngọc bên trong cửa theo bản năng, sau đó lạnh mặt,không nhìn ra tâm tình.
”Đa tạ Việt thiếu chủ đã báo cho.” LãnhNhất nhanh chóng tỉnh táo: “Có điều không có lệnh của chủ tử, Lãnh Nhấtkhông thể rời khỏi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-mat-giang-ho/2114315/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.