Gió lớn dần, mây đen giăng đầy, cả thành Hàng Châu chìm trong sự tĩnh lặng chết chóc.
Trận chiến ở thành đông diễn ra quá đột ngột khiến mọi người không kịp trởtay, trước khi thế lực khắp nơi kịp phản ứng, Hề Ngọc Đường một thân yphục đi đêm nhảy vào trong bóng tối, bỏ mặc tranh đấu sau lưng.
Nàng đi một đường tới tòa phủ đệ nơi thành tây, dễ dàng tránh khỏi người gác đêm, định hướng chính xác một tòa viện bên trong, lặng yên đột nhập.
Phượng Minh Cư, tiểu viện tầng hai, lầu một đã chìm vào bóng tối, lầu hai chỉcòn lại chút ánh sáng lờ mờ, có bóng người thấp thoáng, là Thiều Quangvà Hàn Văn Ngạn. Hề Ngọc Đường đứng chỗ núi giả chờ ám hiệu của ThiềuQuang, vậy mà chưa thấy ám hiệu xuất hiện, nàng chợt biến sắc, ra taytrong nháy mắt, bắt lấy một người trong tối.
Chỉ thấy đối phươngcũng mặc y phục đi đêm, chỉ để lộ một đôi mắt như hồ thu, bất ngờ bịngười khác túm lấy, trong nháy mắt có chút hoảng hốt, lúc này tungchưởng đánh tới. Hề Ngọc Đường nhíu mày, không chịu thua mà vung chưởnglên đón, hai người tay không đánh nhau trong màn đêm.
Cũng khônglâu sau, đối phương đã bị Hề Ngọc Đường chế trụ, thủ pháp điểm huyệt của Thẩm gia vừa xuất, chỉ nghe một tiếng kêu khe khẽ vang lên, người đãcứng ngắc bất động, chỉ còn dư lại một đôi mắt căm tức đang nhìn vàongười trước mặt.
Hề Ngọc Đường bất đắc dĩ thầm than một tiếng, ngồi xuống ôm người lên, xoay mình tiến vào trong núi giả chạm rỗng.
”Đắc tội.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-mat-giang-ho/2114309/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.