Xe ngựa mà Việt thiếu chủ chuẩn bị sẵn vô cùng rộng rãi thoải mái, bề ngoài đơn giản nhưngbên trong lại vô cùng xa xỉ, không chỉ đầy đủ mọi thứ mà ba bốn ngườingồi bên trong cũng không thấy chật, tốt hơn xe ngựa của lúc trước củađám người Hề Ngọc Đường gấp trăm lần, ngay cả mắt Giang Thiên Đồng cũngphải sáng rực cả lên.
”Thoải mái quá!” Giang Thiên Đồng vừa lênxe ngựa đã leo lên trên đệm mềm: “Việt thiếu chủ thật hào hóng, loại xengựa này còn tốt hơn của Ly Tuyết Cung chúng ta gấp mấy lần, a, còn cócờ bằng bạch ngọc... bàn cờ còn bằng gỗ tử đàn! Trời ơi, đồ ăn cũngnhiều này, tri kỉ TAT.”
Nhìn Giang cô nương biến thân thành mộttiểu hài tử trong chốc lát, Thẩm Thất im lặng nhếch môi, rút một quyểnsách cổ từ trong hộc ra xem, chưa đọc được hai trang đã thấy Giang Thiên Đồng đứng bậy dậy: “A! Thẩm đại phu, ngài xem ta phát hiện ra cái gìnày? Cầm! Ồ, còn giống hệt như cầm của danh gia chế tạo... Trời ạ, làcầm của Tạ Ngạn!!!”
Trợn mắt há hốc mồm nhìn Giang Thiên Đồngkhông biết từ đâu lại rút ra một cây cầm, đột nhiên Thẩm Thất có cảmgiác như bản thân đang phải đối mặt với một vị tiểu hài tử có lòng hiếukì rất nặng, lại vô cùng thích thám hiểm, còn chưa kịp mở miệng đã nghemột tiếng "tinh" vô cùng trong trẻo, tiếng đàn xa xăm trống trải mà lạnh lẽo vọng lại, vọng vào trong tai khiến người ta cảm thấy toàn thânthoải mái.
”Tạ Ngạn sao?” Cuối cùng lòng hiếu kì của Thẩm Thất cũng bị gợi lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-mat-giang-ho/2114295/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.