Ngay đêm đó, Quan Lan Viện đóng chặt dại môn, phòng vệ cực nghiêm.
Độc tính của Bạo Vũ Lê Hoa Châm vô cùng mãnh liệt, Hề Ngọc Đường lại bất chấp tất cả vận chân khí khi đã trúng độc, lúc này độc đã xâm nhập kinh mạch, khiến chân khí trong cơ thể càng thêm hỗn loạn, Thẩm Thất không thể xuống tay, không thể làm gì khác hơn là đến cầu xin cao tăng Tịnh Tâm của Thiếu Lâm ra tay áp chế, người sau tụng một tiếng vạn vật có đức hiếu sinh, sau đó đã đồng ý ngay trước mặt Minh chủ và Tống đại nhân.
Chờ Tịnh Tâm áp chế Hề Ngọc Đường, Thẩm Thất mới nhận chăm sóc nàng, không ăn không uống ở trong phòng đợi ba ngày, cuối cùng cũng có thể khống chế được độc.
Cùng lúc đó, Lữ Chính đang thay mặt Hề Ngọc Đường, lấy tên giáo chủ ra lệnh triệu tập mấy vị phân đường chủ gần đó gặp nhau ở Vũ Sơn, lại không hề nói cho Tư Ly và Trâu Thanh, sợ bọn họ bồng bột, chỉ bí mật đưa cho Nghênh Thu một phong thư để nói rõ tình huống, để bọn họ tăng nhân lực bảo vệ Tuyết Sơn.
Mà trong ba ngày này, tổng cộng có năm nhóm người đến Quan Lan Viện để ám sát Hề Ngọc Đường, nếu không phải Việt Thanh Phong tự động đến trấn giữ nơi đây, Hề Ngọc Đường, Thẩm Thất cùng Lữ Chính khó tránh khỏi cái chết.
Trong năm nhóm người này, ba đợt đến từ Thính Vũ Các, còn hai tốp còn lại không ai biết, cũng may năm đám người đến ám sát đều bị bắt lại trong Quan Lan Viện, không ai trốn thoát thành công.
Biết tin Quan Lan Viện gặp phải thích khách, Âu Dương Huyền và Tống Quý Đồng đều có phản ứng giống nhau, tăng cường phòng bị cho cả Vũ Sơn, cũng tăng thêm số người đến tương trợ cho Việt Thanh Phong. Lúc trước vốn dĩ còn có Giang Thiên Đồng nháo nhào đòi đi, bị Liễu Mạn Vân trực tiếp giam lỏng, chỉ có thể sai người đi nghe ngóng tin tức.
Hề Ngọc Đường không hề để ý tới ánh mắt đong đầy oán hận của hắn, sau khi ngồi xuống, nàng bắt đầu bình tĩnh thẩm vấn.
Có lẽ do ba ngày không ăn cơm cũng không được nhìn thấy ánh sáng, lại bị ngâm ở trong nước lâu như vậy, cơ thể của Tiêu Vân Hàm đã đạt đến giới hạn, không đợi Hề Ngọc Đường ra tay tra tấn, hắn đã khai hết tất cả.
Qủa thật hắn đã phản bội vị hôn thê của mình, đối phương cũng không phải là Giang Thiên Đồng mà chính là vị Niệm muội muội trong miệng hắn. Theo như lời hắn, Niệm muội muội vốn tên là Tang Niệm, là nhị tiểu thư của Tang gia Dương Thừa Sơn Đông, hai người quen nhau lúc đang du ngoạn, sau lại tự định chung hân, Tang Niệm theo Tiêu Vân Hàm đến Tiêu Vân Các, Bạo Vũ Lê Hoa Châm cũng là do Tang Niệm nghe nói hắn định báo thù, tốn rất nhiều công sức tìm về cho hắn.
Về phần những thứ khác, Tử Vi Lâu, Đường gia, Tiêu Vân Hàm hoàn toàn không biết.
“… Bổn thiếu gia hôm nay hổ lạc bình dương, người là dao thớt, ta là cá thịt, tuỳ ngươi xử lý tuyệt không hai lời.” Hắn hung tợn trừng mắt với Hề Ngọc Đường: “Nhưng Niệm muội muội không liên quan tới chuyện này, không cho phép ngươi xuống tay với nàng!”
Hề Ngọc Đường bình tĩnh nhìn hắn, hệt như đang nhìn một kẻ ngốc.
Tiêu Vân Hàm… nói ngươi là bao cỏ (ý chỉ ngu ngốc vô dụng) đâm ra cũng có lỗi với bao cỏ, vị Niệm muội muội thân thương đang đùa ngươi đấy, có biết không?
“… Trừ Tang Niệm, Đường gia đã không còn ai nữa sao?” Ra khỏi cửa, Việt Thanh Phong nhìn gương mặt tái nhợt của nữ tử phía trước.
“Người già, nữ nhân và trẻ con, những người không liên quan, tất cả đều bị ta phế võ công, đưa ra quan ngoại (vùng đất phía đông Sơn Hải Quan hoặc vùng đất phía tây Gia Cốc Quan, Trung Quốc).” Hề Ngọc Đường nhắm mắt, nhẹ giọng đáp.
Nàng lại mở mắt ra, trong con ngươi đen thẳm như mực kia thoáng qua một tia sát khí.
Dưới sự dẫn đường của Tần Hiên, mấy người đi đến gian phòng giam giữ Tang Niệm, đẩy cửa ra, bấc đèn vẫn còn sáng, nhưng lại yên lặng một cách quỷ dị.
Bên trong không có một bóng người.
Tần đường chủ kinh ngạc trợn trừng mắt, Hề Ngọc Đường đẩy ông ta ra tiến vào, nhìn khắp bốn phía, quả thật không nhìn thấy bóng dáng của Tang Niệm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]