Âu Dương Huyền chừng năm mươi tuổi, một thân công lực hùng hậu, giọng nói vang như chung, từ xa đã truyền vào trong tai mọi người.
Nghe thấy Hề Ngọc Đường tới cùng Việt Thanh Phong, trong lúc nhất thời mọi người trong đại sảnh to như vậy đều dừng mọi động tác.
Trời sắp đổ mưa máu rồi! Hai người này có thể đi chung một đường à?
Hề Ngọc Đường và Việt Thanh Phong chống lại ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, đồng loạt kiến lễ với Âu Dương Huyền, về chỗ, Hề Ngọc Đường không hề khách khí mà ngồi dưới vị trí thủ toạ.
Tất nhiên vị trí này có chút nhạy cảm.
So sáng với đám người trong đại sảnh này, mặc dù tuổi Hề Ngọc Đường còn trẻ, nhưng lai lịch không nhỏ, tiếp nhận Huyền Thiên giáo mười năm, nếu phải so sánh với đại bộ phận hậu bối sau này thì tất nhiên phải là bậc tiền bối, cộng thêm sự phát triển của Huyền Thiên trên giang hồ mấy năm gần đây, thân thủ của giáo chủ lại cao cường, ngồi ở vị trí đầu tiên dưới chỗ ngồi của Âu Dương Huyền thì cũng có thể giải thích được.
Nhưng có tư cách ngồi và không hề chào hỏi gì mà tự ý ngồi là hai chuyện khác nhau.
Ở đây đều là các đại môn phái hoặc thủ lĩnh đáng chú ý, ai cũng có tư cách ngồi vào một bữa tiệc của võ lâm, nhưng có ai lại không gặp mặt hàn thuyên khách sáo trước một chút rồi cuối cùng mới ngồi chứ? Nào như Hề Ngọc Đường, cứ dứt khoát ngồi trong khi đám người này vẫn còn đứng.
Đám người thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-mat-giang-ho/139713/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.