Viên Soái đi ra khỏi văn phòng, bỗng nhiên bị người che mắt "Đoán xem em là ai, đoán không đúng, bà đây sẽ cướp sắc" 
Anh ngửi mùi hương quen thuộc, nở nụ cười, cố ý run hai chân, hai tay làm tư thế đầu hàng, "Đừng, đừng, không phải là bác gái bán bánh bao sao, tôi là xử nam a" 
"Xí" Giang Quân cắn lên vành tai anh, thả lỏng tay "Làm gì mà lâu như vậy" 
Anh ôm thắt lưng cô, vô cùng thân thiết vỗ vỗ khuôn mặt cô, "Không phải nói với em đừng chờ sao?" 
"Em phải bảo vệ anh nha, đỡ cho bị bác gái sàm sở" Cô kéo anh cùng đi vào thang máy 
"Phải cảm ơn nha, nữ bảo tiêu, tiểu sinh nguyện lấy thân báo đáp" 
"Em đem cho anh bữa đêm đây, cảm động không?" Cô mở cửa xe ra, mùi sữa đậu nành xộc vào mặt 
"Đại tỷ, lái BMWs đưa sữa đậu nành, bánh quẩy, ngài thật sự là người đại diện tốt nhất của Yonghe King* nha" 
*Yonghe King: Tên một nhà hàng thức ăn nhanh của Trung Quốc 
"Nghèo chết rồi, anh không ăn, em ăn" 
"Đừng mà, anh uống sữa đậu nành, em ăn anh không được sao?" 
"Em đổi sang đạo Hồi rồi" 
Giang Quân cũng không đói, cô nhìn Viên Soái ăn như hổ đói giải quyết hết đồ ăn, trong lòng vô cùng có cảm giác thành tựu. Cô lòng vòng ở cửa công ty anh 2 giờ, chỉ là muốn nhìn anh một chút. 
Đưa tay giúp anh lau sữa đậu nành bên miệng, cô hỏi "Lại không chú ý ăn cơm?" 
"Không phải biết em sẽ đưa cơm sao?" Anh cười 
"Lẽo lự" cô liếc anh một cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-la-mat-ngot-nua-la-dau-thuong/732063/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.