10 giờ sáng, điện thoại giống như rút gân vang lên không ngừng. Chuông cửa cũng ồn ào theo. 
Giang Quân và Viên Soái còn buồn ngủ nhìn nhau một hồi... 
"Xong rồi, xong rồi" Viên Soái khoác chăn, đảo quanh giữa điện thoại và cửa lớn 
"Chết rồi, chết rồi" Giang Quân để chân trần, tìm quần áo khắp nơi. Cô vừa nhảy lò cò vừa mặc quần 
"Ai vậy" Cô dùng khẩu hình hỏi anh 
"Bí Thư" anh cũng dùng khẩu hình trả lời. 
Cô nhảy vào phòng tắm, ném cho Viên Soái cái áo tắm "Em không có ở đây, em không có ở đây" 
Cạch một tiếng, khóa trái cửa 
"Mở cửa đi, đều đi rồi" 
Cô kéo cửa ra một khe, duỗi đầu ra "Tình huống gì vậy" 
Anh dùng áo ngực như khăn choàng vắt trên cổ cô, "Nhân vật quan trọng của Đảng, chính phủ, quân đội đều đang ở biệt thự chờ gặp mặt hai chúng ta đấy, đi thôi anh hùng!" 
"Bọn họ nhất định ép hai chúng ta cưới" Cô dùng sức vặn đầu ngón tay. 
Anh liếc cô một cái "Vậy thì cưới, em không hài lòng?" 
"Vậy chuyện ngân hàng chi nhánh Bắc Kinh của anh làm thế nào?" 
"Mặc kệ nó" 
"Từ từ đi, trước hết lo xong chuyện ngân hàng chi nhánh đã" 
"........." Anh không nói gì, nắm chặt tay lái. 
Anh muốn hỏi cô, "Em yêu anh không?" 
Nhưng anh không dám, anh lo sợ. 
Lo sợ cô chỉ có một chút chần chừ, anh cũng thua không dậy nổi. Thật sự là thua không dậy nổi. 
Cửa biệt thự, anh hôn nhẹ cô, "Đừng sợ, có anh đây" 
Cô cười miễn cưỡng, cùng anh mười ngón siết chặt, đi vào cửa lớn. 
Cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-la-mat-ngot-nua-la-dau-thuong/732034/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.