Đối diện với Viên Soái, DU trái lại tỉnh táo hơn, anh ta đứng lên, cười nói: "Đúng vậy, thật sự là đã lâu chưa liên hệ với cậu rồi"
Không đợi Viên Soái đáp lại, anh ta giống như mọi thứ vừa rồi đều chưa từng xảy ra, thoải mái nói với Giang Quân: "Em nghỉ ngơi đủ rồi thì nói cho anh biết, cứ lười như vậy, người nằm trong bệnh viện hẳn sẽ là anh rồi"
Giang Quân không được tự nhiên gật gật đầu "Ngày mai em tới phòng ;àm việc bàn với anh"
"Anh đi trước đây"
"Tôi tiễn anh" Viên Soái đứng dậy. Anh ta nhìn nhìn Viên Soái, cằm khẽ gật, đi ra khỏi cửa.
Giang Quân thúc cho Viên Soái một đấm: "Đừng bắt nạt anh ấy đó"
"Anh sao dám, thần tượng của bà xã anh mà" Anh trấn an, nói "Anh thuận tiện đi làm thủ tục xuất viện giúp em, em mau ngủ tiếp đi, lần này mệt mỏi rồi, về sau chỗ này chúng ta bớt tới"
Anh đi ra cửa, DU tựa trên lan can bên ngoài phòng bệnh, không biết nghĩ gì, anh đi qua, DU ngẩng đầu nhìn anh, trong ánh mắt không có một chút gợn sóng "Nói chuyện một chút?"
DU nói "Được"
Bọn họ sóng vai đi đến vườn hoa bệnh viện, giữa hè trăm hoa khoe sắc, DU gảy bông hoa nhỏ màu trắng không biết tên bên cạnh, thản nhiên mở miệng: "Juno sẽ không rời khỏi MH"
"Tôi biết, em ấy muốn ở MH thì ở MH là được rồi"
"Tôi mặc kệ cậu muốn làm gì" DU nhìn chằm chằm anh "Tôi sẽ từ bỏ khoản vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-la-duong-mat-nua-la-dau-thuong/3755385/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.