Cùng với tiếng thu lại thiết bị hạ cánh, sân bay mới dần biến mất dưới chân, cô cảm giác thân thể của mình theo máy bay lắc lư lướt qua biển cả, xuyên thấu tầng mây. Cô nhắm mắt lại, xoa xoa thái dương, lăn qua lăn lại cả đêm, thật sự là mệt mỏi.
"Đưa là đưa, đưa đến cầu bà ngoại, bà ngoại gọi em cục cưng ngoan. Đường một bao, quả một bao, bà ngoại mua con cá về nướng. Đầu không chín, đuôi cháy xém, đựng trong bát kêu xèo xèo, ăn vào bụng, nhảy lưng tưng. Nhảy là nhảy, nhảy một cái đến cầu bán cá, bé con mừng rỡ cười ha ha"
Là bà nội!
Cô mỉm cười ngọt ngào, giống như trẻ con cuộn mình trong ghế tựa rộng rãi, tại độ cao 30.000 ngàn mét ngủ thật sâu.
"Thật không biết là cô đến công tác hay là định cư nữa" Sally đi cùng buồn cười nhìn DU cùng lái xe hợp sức đem hành lý to đùng của cô nhét vào trong xe.
"Xe không thể chở nhiều người như vậy, Sally, em ngồi xe công ty về đi, anh và Juno đón taxi"
"Dạ"
"Không được"
Anh trừng cô, kéo tay cô lôi vào taxi.
"Cảm ơn, câu lạc bộ Quốc Tế"
Dặn dò lái xe xong, anh nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ. Tay vẫn nắm chặt tay cô.
"Anh xem..." Cô nhấc tay muốn rút ra, bị anh đè lại
"Vì sao khóc?"
"Cái gì?"
"Trên máy bay, lúc em ngủ"
"Anh cũng biết là em đang ngủ, làm sao em biết là vì sao?"
Anh cầm tay cô lên, đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-la-duong-mat-nua-la-dau-thuong/3755351/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.