Ăn cơm xong về đến công ty, Viêm Lương ngồi trong văn phòng của mình một lúc lâu. Cuối cùng cô cũng đứng dậy, rời khỏi văn phòng. Vài phút sau, Viêm Lương đã xuất hiện trước cửa phòng giám đốc tài vụ. 
Nhìn tấm biển ngoài cửa đề hai chữ: “Châu Trình”, Viêm Lương do dự một lúc mới đưa tay gõ cửa. Bên trong nhanh chóng truyền tới giọng nói quen thuộc: “Mời vào!”. 
Viêm Lương cắn môi, đẩy cửa đi vào. Cửa vừa mở, cô liền nhìn thấy Châu Trình đang ngồi sau bàn làm việc, vừa ăn cơm hộp vừa xem tài liệu. 
Nghe tiếng động, Châu Trình ngẩng đầu, hơi ngây người khi thấy Viêm Lương. Anh buông đũa, chào hỏi bằng giọng thân thiết: “Sao em lại đến đây?”. 
Chứng kiến bộ dạng bận rộn của Châu Trình, trong lòng Viêm Lương không khỏi bùi ngùi. “Sao giờ anh mới ăn cơm?”. 
“Không còn cách nào khác, gần đây phòng anh bận quá!”. 
Châu Trình vừa nói vừa nhún vai. 
Tổng giám tài vụ[1] sắp về hưu. Trên thực tế, cả bộ phận Tài vụ đều do một mình Châu Trình chống đỡ. Thời điểm cuối tháng luôn là lúc bận rộn nhất, Châu Trình không có thời gian ăn trưa cũng là điều dễ hiểu. 
[1] Tổng giám tài vụ: tiếng Anh là CFO, trong tiếng Việt là giám đốc tài chính. 
Sau khi bảo Viêm Lương ngồi chơi, Châu Trình lại cắm cúi xử lý văn kiện. Thỉnh thoảng, anh ngẩng lên hỏi han Viêm Lương một, hai câu: “Hôm qua em về nhà ăn cơm, chúng ta không có thời gian nói chuyện tử tế. Ông già định đẩy em cho Lộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-hoan-nua-ai-yeu-khong-loi-thoat/3041812/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.